Hà Nội đầy mây âm u, ẩm xì, se lạnh và...kinh niên tắc đường. Mới thấy giá trị của 'có cái nắng, có cái gió...', biển xanh, cát trắng, đường rộng, người thưa...của các thành phố miền Trung. Vậy mà không 'xới' được ra tiền từ 'lợi thế thiên nhiên' này thật tiếc lắm ru, cần gì mấy thứ khu công nghiệp đầu tư nước ngoài...
bác dzô đó đi, 5S cơ mừ
ReplyDeletecái món biển ở đó có cá mập mà
ReplyDeletehổng có đâu...
ReplyDeleteĐừng nghe những gì anh Li nói
ReplyDeleteHãy dòm anh Li làm nè...hehehe
dòm làm bằng cách nào đấy...
ReplyDeleteDòm lén mà còn nói cho biết anh Li mất hứng làm sao. hihi...
ReplyDeleteAnh lại thế rồi.
ReplyDeletehuhu, 'lai the' la the nao ha em...
ReplyDeleteAnh đây rồi.
ReplyDeleteThưởng thức được gì thì cứ thưởng thức anh ơi.
Khỏi quan tâm những điều trái ngược khác để rồi lại... ước và mộng mơ... và đau đầu.
hehe, em noi chi phai...nhung doi khi van bi tac dong ngoai canh...
ReplyDeleteNào em có thấy sau hôm cà phê ở đường Trần Phú, anh có bị ngoại cảnh tác động đâu.
ReplyDeleteui, the em khong nhan ra ' tac dong' u, chang qua vi khong biet nen bat dau the nao...danh giau trong long...
ReplyDeleteCái khó là không biết nên bắt đầu thế nào
ReplyDeletevà thế là
... để gió cuốn đi anh nhỉ!
Hihi.
Miền Trung của mình mà đặt ở nước ngoài thì họ hái ra tiền từ khách DL anh nhỉ. Tiếc thật!
ReplyDelete:))
ReplyDeletenhieu cai tiec va tran tro..., sao nuoc minh dau den noi ma van ngheo duoi day vay...
ReplyDeleteAnh đi miền trung hả anh , vậy mà hổng biết để ta làm cú ọp tai ĐN nhỉ , hic :-)
ReplyDeleteem có off ở ĐN hả...
ReplyDelete