Sáng nay đi trên xe nghe bài hát với những lời này bỗng dưng buồn ứa nước mắt...: " Chợt nghe mùa thu bay trên trời không/ Còn ai giữa mênh mông đời mình..."
Mình không nghĩ là một người đàn ông có thể rơi nước mắt vì một câu hát đấy. Không lẽ trái tim bác Li có lúc…mềm yếu như vậy sao? Hay tại cái câu hát ấy gợi lại một kỷ niệm quá đỗi sâu sắc khiến bác cầm lòng không đậu?
Mình không nghĩ là một người đàn ông có thể rơi nước mắt vì một câu hát đấy.
ReplyDeleteKhông lẽ trái tim bác Li có lúc…mềm yếu như vậy sao? Hay tại cái câu hát ấy gợi lại một kỷ niệm quá đỗi sâu sắc khiến bác cầm lòng không đậu?
Cái bài hát này nó đụng vào "gót chân Asin" của bác Li rồi! :)
ReplyDelete@ It seems that...
ReplyDeletechắc bác đã nghe bài này trong bước dìu của điệu boston...?
ReplyDeleteIt seems that...
ReplyDeleteTiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
ReplyDeleteChiều đong đưa những bước chân đau mòn
Chợt nghe mùa thu bay trên trời không
Còn ai giữa mênh mông đời mình
Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ
Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi
Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về
Bàn tay nào đưa em trong lần vui
Bằng những tiếng chim non thì thầm
Cho ngày tháng ưu phiền em quên
Tình trong cơn ngủ mê
Rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi
Còn gì trên đôi tay
Nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say
Tiếng hát ru em còn nuối trên môi
Lời nào gian dối cũng xin qua rồi
Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau
Còn nuôi chút êm vui ngày đầu
Cho mình mãi gọi thầm tên nhau...
Mình mê Lệ Thu hát bài nay, từ những ngày còn bé kìa.
ReplyDeletechết chết thôi!
ReplyDeletenào cúi xuống đây e có khăn mùi xoa này :)
Gọi to lên cho chị ấy nghe nà.Già rùi ai cũng nặng tai đó.hé hé
ReplyDeleteSao Muội lại ngỏ lời
ReplyDeletevào một bên tai điếc
để bây giờ hối tiếc...