Followers

Wednesday, August 11, 2010

Chiều êm ả ngấm như men rượu/ Tôi đang già chẳng vội già đi! (Thơ Ngô Quân Miện)

13 comments:

  1. Muốn vội chẳng được nữa rồi
    Bình yên mà ngồi dòm người khác đi.
    hihihi...

    ReplyDelete
  2. Có ai lại vội với "già"?
    Dừng chân để ngắm cái đời còn xanh

    anh ạh:)

    ReplyDelete
  3. Chiều chậm ngã vào đêm
    ta chậm rẽ lối già
    Người chậm bước đường chiều
    Khói chậm lan mái bếp

    ReplyDelete
  4. ha ha...anh post cai note nay khien em nho cai hom o QN, moido hon nhien reo len, 'anh' con nhieu tuoi hon ca me em. Mia...an voi cha noi, giua bao nhieu la em xinh tuoi nua chu. Co dau doi ko co chu.

    ReplyDelete
  5. Than thân trách phận làm chi
    Tuổi già đã đến
    kéo xuân thì được chăng?

    ReplyDelete
  6. Muốn vội chẳng được nữa rồi
    Thế thôi, thôi thế, thế thôi...muốn gì!

    ReplyDelete
  7. Có ai lại vội với "già"?
    Đời xanh đang đẹp, cứ tà tà... đi?!

    ReplyDelete
  8. Muốn gì chẳng làm được gì
    Thì thôi ta cứ thầm thì thế thôi

    hehehe

    ReplyDelete
  9. Chiều chậm ngã vào đêm
    ta chậm rẽ lối già
    Rồi cứ 1 ngày thêm
    Chuồn rồi sẽ lên...bà!

    ReplyDelete
  10. hihi...chuyện phổ biến mà, không chỉ riêng tình huống của BP đâu, ta hãy 'tự hào' ở tuổi ta vưỡn ối em gọi là anh, he he...

    ReplyDelete
  11. Tre già bởi thấy... mọc măng
    Thời gian trôi, nghĩ ...lăng nhăng đó mà
    Già đâu, ai bảo đã già...?!

    ReplyDelete
  12. Chiều buông chầm chậm làn mây tím
    Êm ả lòng ai bỗng lặng im
    Ngấm buồn chợt thấy mùa thu đến
    Như men rượu say, tôi với em.
    :))

    ReplyDelete
  13. Tím cả hoàng hôn, tím cả em
    Chầm chậm chiều buông giữa lặng yên
    Nỗi buồn chợt thoảng mùa thu đến
    Không rượu, không em... vẫn chửa thèm

    hic, hihi...

    ReplyDelete