Lào còn có tên gọi là đất nước Triệu Voi nên một đặc sản không thể không nói đến của Luang Prabang là cưỡi voi. Còn trọn 1 ngày cuối cùng ở Luang, nhà cháu đã tính đi cưỡi voi cho biết nhưng nghĩ sao lại thôi. Hồi đi Buôn mê thuột đến thăm tận nhà ông Amakong nhưng cũng chẳng thích cưỡi voi. Vì vậy, nhà cháu lại dành thời gian để...lang thang phố. Ăn sáng xong liền ghé mấy... ngôi chùa không xa chỗ nhà cháu ở. Rộng rãi, yên lặng và vắng tanh như...chùa Bà Đanh.
.jpg)
Có bức tranh tường mô tả các thiếu nữ tắm khỏa thân trong hồ sen nở. Độc đáo phết.
.jpg)
Đi ra con phố dọc sông Mekong và tìm một quán vắng vẻ ghé vào. Gọi ly trà Lào rồi thư thả ngắm dòng Mekong trước mặt. Tầm mắt trải rộng, sông Mekong đoạn này trôi êm đềm, không gian dường như lắng lại. Ở Hà nội có dạo nhà cháu có thói quen một nhà cháu ngồi uống nước ở quán Hapro bên Hồ gươm, ngắm người và xe cộ ồn ào qua lại. Quả thật khó có thể kiếm được ở Hà nội một chỗ yên tĩnh, tầm nhìn thông thoáng ngay giữa thiên nhiên như ở Luang.
Đến tầm trưa mới thấy lác đác có du khách vào ăn trưa và nhà cháu cũng gọi món cơm rang cho bữa trưa của nhà cháu.
Chiều đi thuê chiếc xe đạp để ngóng phố. Lâu ngày không đi xe đạp thành ra có chút lóng ngóng, may mà đường vắng và ít oto chứ ở Hà nội nhà cháu thấy đi xe đạp nguy hiểm hơn đi xe máy.
Cả thành phố Luang không hề có đèn tín hiệu giao thông và nhà cháu cũng chỉ nhìn thấy công an duy nhất tối hôm đón năm mới đứng gác chứ từ hôm sang đây nhà cháu chưa thấy bóng công an trên đường. Lòng vòng gần 2 tiếng cũng hết chỗ cần đi.
Không rõ do đạp xe hay do trời chiều cũng có nắng nên thấy nóng. Một ngày đêm ở Luang dịp này thấy cả 4 mùa xuân-hạ-thu-đông.
Bay về Hà nội chuyến 7.50' tối, sân bay thì cách không xa lắm nhưng 5 giờ chiều nhà cháu check out để ra sân bay vì trót book 1 xe tuk tuk đón vào thời gian đó. Hỏi giá tuktuk đi sân bay bình thường là 50.000 kip, nhà cháu trả 30.000 kip cũng OK mà lại còn đến sớm trước giờ hẹn.
Chuyến bay về vẫn trên chiếc ATR 72 của VNA và cũng kín chỗ, phần lớn là khách du lịch nước ngoài, chỉ có dăm ba hành khách Việt. Giống như lúc đi, VNA mời hành khách 1 cốc nước lọc hoặc Coca cho hành trình hơn 1 giờ bay. Bay chặng quốc tế mà hẻo thế.
Vậy là kết thúc một chuyến đi đúng dịp hết năm cũ và đầu năm mới. Một điểm đến mà hẹn sẽ có dịp trở lại. Nhà cháu yêu sự yên tĩnh, thanh bình, trầm lặng và hiền hòa của Luang cũng như con người nơi đây. Chợt có sự lo ngại mơ hồ rằng 2 anh bạn láng giềng tàu khựa hay Việt nam có thể làm mất đi cái truyền thống đậm bản sắc Phật giáo Lào...