Followers
Wednesday, October 10, 2012
Tuesday, October 9, 2012
Cứ coi là...phượt cho oai
Phải mất 1h đồng hồ mới đến ngả rẽ đi đường HCM ở Xuân mai mà rẽ vào rồi mình vẫn còn nghi ngờ không biết có đúng đường không vì đường nhỏ nhưng sau đó khẳng định đúng do nhận biết đường HCM bằng vạch vàng ở giữa. Qua Miếu môn đường xá mới thưa người hơn và mình vẫn ngoan ngoãn đi xe đúng tốc độ. Đường ngon, vắng xe cộ nhưng không dám chạy nhanh vì sợ bắn tốc độ.
Đến gần đoạn qua rừng Cúc phương thì trời tối sầm, mưa như trút nước.
Vào đến Thanh hóa, đoạn Cẩm thủy rồi Ngọc lặc là đi cực kì từ tốn bởi đã nghe những cảnh báo từ diễn đàn otofun thế nhưng vẫn không tránh được những lúc đè vạch hay chạy quá tốc độ. Đường tốt nên chỉ hơi quá 1 teo là 90-100 km/h như không.
Đến Nghệ an thì dừng ăn trưa vì lúc này đã tầm 11.30 rồi. Tìm 1 quán dọc đường đoạn ở Nghĩa đàn để nghỉ. Ăn bữa trưa ngon lành với thịt 3 chỉ rang, trứng rán hành, rau muống luộc và cà pháo muối. Cà pháo xứ Nghệ ngon cực. Ăn xong tranh thủ check Google map và post lên Fb. Nghỉ ngơi 1 chút đên 13.40 lên đường tiếp. Đi vào đúng lúc trưa, đường vắng vẻ nên cứ thế là tit ga không còn e dè như lúc sáng bởi nghĩ chạy cả buổi sáng mà mới chưa được nửa đường nên phải khẩn trương. May mà chả thấy công an đâu, toàn chạy 90-100 km/h. Mà khỉ thật phải chạy ở tốc độ này xe mới ngon thì phải, chả có cảm giác là đi quá nhanh, rất bình thường. Chạy vào đến Hà tĩnh, gần đến ngã 3 Đồng lộc thì mưa xối xả, mưa to dã man, phóng xe chạy trên vũng nước bắn rào rào, phải bật đèn pha để chạy mà vẫn thấy tối. Mới tầm 3h chiều mà trời tối như xẩm tối đến nơi nên cố chạy nhanh để thoát cơn mưa. Theo khuyến cáo là đến Phố châu thì nên dừng mua xăng vì lúc đó đã chạy được khoảng 400km nhưng mình ngó mấy cây xăng không có A95 chỉ toàn A92 nên cứ đi cố. Càng đi càng ra khỏi khu có dân cư, đường văng teo, lái sướng nhưng bắt đầu cũng thấy hơi ngài ngại nếu như có sự cố gì. Đi vào đến khu vực đèo Đá Đẽo, đường bắt đầu quanh co uốn khúc lên dốc xuống đèo nhiều hơn. Phong cảnh đẹp, đường cực vắng, chạy cả 1 đoạn dài dường như chỉ mỗi xe mình, trời cũng đã bắt đầu xế chiều nhưng nhìn đồng hồ xăng khi lên đỉnh đèo chỉ còn 4 đốt bắt đầu có chút hoang mang nên chả hơi đâu mà ngắm cảnh nữa, phóng thục mạng để mau đễn chỗ có cột xăng, chả quan tâm đến cảnh báo CA Quảng bình chịu khó bắn tốc độ > 80km lắm. Lại tự trách mình hay chủ quan, quản lý rủi ro kém ( hức...) và cả đoạn đường dài phải tắt điều hòa mở hé cửa kính để bớt tiêu hao xăng. Đèo Đá Đẽo không cao lắm so với mấy đèo phía bắc mình đã đi nhưng khá dài. Xuống hết đèo trên đường gần đến Phong nha mới thấy cây xăng, thế là rẽ vào đổ xăng ngay, không còn nề hà có A95 hay không nữa. Từ đây về Đồng hới chỉ còn chưa đầy 40km. Đến Đồng hới khoảng 6.30 chiều, trời đã nhá nhem tối. Theo giới thiệu của 1 người quen, đến nghỉ tối ở 1 khách sạn mini ngay bờ biển Nhật lệ. Thực ra mấy khách sạn ở khu này nhỏ giống như nhà nghỉ và tối cũng đầy kín xe quá giang. Nhìn đồng hồ thấy chỉ tròn 610 km. Lái xe...quần quật.
Sáng hôm sau 2/9 sinh nhật cô con gái, đợt nghỉ này nó đi Nha trang để lặn, gọi điện để chúc mừng sinh nhật nó mà không thấy trả lời chắc vẫn đang ngủ. Ăn sáng xong check out rồi đi vào khu Sun spa resort nghiêng ngó 1 chút sau đó giong thẳng đường 1A vào Vĩnh Linh thăm cầu Hiền lương và sông Bến Hải. Địa điểm này nằm ngoài kế hoạch ban đầu vì tối qua bx mới đề xuất và thấy hợp lý vì rất hiếm khi có dịp thăm khu vực EMZ. Trước đây mình mới chỉ có 2 lần đến/ đi qua khu vực giới tuyến tạm thời này, lần đầu vào năm 1977 và lần sau vào năm 1988. Từ Đồng hới đến cầu Hiền lương là 79 km. Thăm cột cờ bờ bắc, lái xe qua cầu Hiền lương mới xây cạnh cầu cũ sang phía nam rồi quay lại dừng tại đầu cầu Hiền lương cũ để chụp ảnh. Đáng ra nếu là di tích lịch sử thì vẫn phải giữ lại cả cột cờ ở bờ nam. Có thoáng ngậm ngùi...thương cho số phận dân tộc mình.
Quay trở ra và nghỉ ăn trưa ở Đồng hới rồi sau đó thẳng tiến theo đường 1A ra Vinh. Đi đường 1A đông hơn và phải duy trì đúng tốc độ. Đường qua hầm đèo Ngang xấu dã man. Trời âm u, nhiều đoạn có mưa. Thi thoảng có thấy chốt của cảnh sát GT. Đến gần Bến Thủy thi mưa xối xả nên tranh thủ vượt đại. Tới Vinh tầm 4h chiều, vào nghỉ ở khách sạn Saigon- Kim liên. Nhin đồng hồ thấy chạy thêm 277,6 km ; tổng công cả chặng đến lúc này là 967 km.
Trưa 3/9 check out và khởi hành tầm 11.30. Hỏi đường để đi ra đường HCM thì tài xế taxi chỉ mình đi lui lai rồi theo ngả đi Nam đàn ra đường mòn HCM. Hỏi nhân viên khách sạn thì chỉ đi theo đường 1A đến Đô lương để rẽ ra đường HCM. Tra Google map cũng chỉ theo đường này thế là đi theo và rồi sau đó mới nhận ra đó là 1 sai lầm. Đường đi Đô lương hướng theo Con cuông ra đường mòn HCM là đường đi tây Nghệ an, càng xa đường 1A càng xấu ( mấy hôm rồi xem TV thấy bị ngập lụt vì đợt mưa vừa rồi). Loanh quanh chạy hơn 1h mới đến Tân kỳ lối rẽ ra đường HCM. Nhưng cũng nhờ đi đường này mà biết điểm mốc số 0 nơi xuất phát của con đường mòn HCM huyền thoại là ở Tân kỳ này. Ra đường HCM rồi chạy xe lại thấy nhàn tênh nhưng hôm nay thấy đông hơn hôm vào vì xe cộ cũng nhiều hơn, đặc biệt dân cư đi xe máy ra đường cũng đông hơn. Thi thoảng có những đoạn đàn bò nghênh ngang giữa đường làm tất cả xe cộ phải giảm tốc độ. Thấy dân Hà nội đi nghỉ lễ hôm nay cũng lũ lượt trở về khiến con đường này nhộn nhịp hơn. Dừng ăn tối ở Hòa lạc, quán gà có tiếng ở đây hôm nay được mùa thu hoạch khi đầy ắp xe oto ghé vào ăn tối sau chặng đường dài. Lúc đi trên đường cao tốc Hòa lạc nhấn thử ga cho xe chạy đến 130 km/h xem sao. Chuyến đi này của mình may mắn khi không bị bắt lỗi vi phạm giao thông nào, thực sự đây là chuyện may rủi vì rất khó để giữ không vượt tốc độ hay đè vạch khi chạy chặng đường dài như thế. Chặng từ Vinh về này đồng hồ chỉ 406,6 km. Tốn bao nhiêu đường đất loanh quanh ở miền tây Nghệ an.
Mình đã hoàn tất chặng đường Hà nội- Vĩnh linh - Hà nội tổng cộng 1.373,6 km trong 3 ngày, mua hết tròn 100 lít xăng nhưng về đến nhà bình xăng chắc vẫn còn hơn 10 lít. Và như mình tự nhận xét: xe còn rất ngon và người cũng...chưa đến nỗi nào...:))

Monday, September 10, 2012
Tuesday, August 28, 2012
Wednesday, August 22, 2012
Sunday, August 12, 2012
hệ số nhị phân gồm 2 con số: 0 & 1, là cơ sở để phát triển máy tính, hehe...mềnh chợt nhận ra, mỗi gia đình đề có liên hệ với hệ đếm nhị phân này; ví dụ nhà mềnh là dãy số: 100; các nhà khác như mềnh biết: An Thảo: 1001; Haidieu Giandi: 10001; Le Pl: 1011; Nguyen Phan Que Mai: 1001; Phan Văn Tú: 1001; Meo Beo: 101; Quynh Loan:100;...hehe ai nữa thì điền nốt nhá...
Thursday, August 9, 2012
Wednesday, August 8, 2012
Sunday, July 29, 2012
Friday, July 27, 2012
sắp cuối ngày 27/7, định chỉ đọc mà không viết gì nhưng thấy bất an sao ấy, Ông Ngoại mình liệt sỹ chống Pháp, cậu ruột mình liệt sỹ chống Mỹ..., 4 cuộc chiến kể từ ngày ấy, vậy sao ngày này chỉ nói nhiều đến cuộc chiến mà có cả người Việt tham chiến ở 2 phía, cuộc chiến bảo vệ biên giới và biển đảo sao nhắc đến mờ nhạt vầy...
Thursday, July 26, 2012
Quảng trị - đã 40 năm
Sưu tầm bài này trên mạng với số liệu khá đầy đủ. Chiến tranh quá đỗi khốc liệt cho con dân Việt. Ôi đất nước tôi...:
***
Nhân kỷ niệm 40 năm về những sự kiện bi tráng tại chiến trường Quảng Trị, tôi (Ích Duệ) xin tổng hợp rất ngắn gọn từ các nguồn tài liệu khác nhau về bối cảnh, về lực lượng tham gia, về những tổn thất to lớn, không kể xiết về con người trong những tháng năm máu lửa, ác liệt đó. Tôi cũng có đưa ra một vài ý kiến cá nhân.
Chiến tranh thật khốc liệt. Biết bao máu xương người Việt của cả hai phía đã đổ trên mảnh đất này. Viết lại những dòng này để chúng ta biết thêm về cuộc chiến mà cả hai cùng tuyên bố chiến thắng. Và nếu có thể, trong tương lai, đừng có thêm những “81 ngày đêm” kia nữa.
1. Bối cảnh
Kể từ sau chiến dịch Mậu Thân năm 1968 đến năm 1972 bốn năm trôi qua. Lực lượng của Quân đội nhân dân Việt Nam đã hồi phục và ngày càng lớn mạnh. Sau Mậu Thân, Hoa Kỳ buộc phải ngồi vào bàn đàm phán Việt Nam Dân chủ cộng hòa ở Paris.
Năm 1972 chính quyền Nixon mở đột phá khẩu trong quan hệ với Trung Quốc và Liên Xô. Các nước lớn muốn dùng Việt Nam như một con bài trên bàn thương lượng, đàm phán vì lợi ích riêng của mình.
Năm 1972 là năm bầu cử Tổng thống Mỹ. Không có ứng cử viên nào muốn gây bất bình trong dư luận công chúng Mỹ
Bộ Chính trị, Trung ương Đảng Lao động Việt Nam cho rằng, đây chính là thời điểm rất thích hợp để mở một trận đánh chính quy lớn, hợp đồng binh chủng vào lực lượng quân đội của chính quyền Việt Nam cộng hòa tại Mặt trận Quảng Trị, giáng cho chúng những đòn chí mạng.
Về điều kiện thiên nhiên, giai đoạn ác liệt nhất của chiến trường Quảng Trị năm 1972 diễn ra trong thời tiết mưa to nhiều ngày. Nước sông dâng cao, công sự sũng nước. Việc cung cấp đạn được và tiếp tế lương thực, thực phẩm rất khó khăn. Lực lượng phòng ngự trên các chốt, lính tráng phải tát nước suốt ngày suốt đêm, hầm hào bị sụt lở không còn tác dụng che chắn đạn bom.
2. Lực lượng tham gia của hai bên
2.1. Quân đội Nhân dân Việt Nam:
- Các sư đoàn bộ binh: 304, 308, 320B, 324 và 325, sau được tăng cường thêm Sư đoàn 312 từ Lào về.
- 2 trung đoàn tăng, thiết giáp: 202 và 203 với hơn 100 xe tăng T- 34, T- 54, PT 76.
- Một số tiểu đoàn đặc công.
- Bốn trung đoàn pháo binh cơ giới với 408 khẩu gồm: 63 khẩu pháo chiến dịch 130mm, 93 khẩu pháo cấp sư đoàn (122 ly và 105 ly) và 247 khẩu pháo cùng bộ binh (sơ pháo 76mm hoặc 85mm).
- Hai sư đoàn phòng không: Sư đoàn 367 và 376 với 3 trung đoàn pháo phòng không 282, 284, 224 và hai trung đoàn tên lửa 238, 237 với tên lửa đất đối không SA-2.
- Một số trung đoàn công binh.
- Các lực lượng tại chỗ của Mặt trận B5, B4 và Đoàn 559.
2.2 Quân lực Việt Nam Cộng hòa:
- 2 sư đoàn bộ binh 1 và 3.
- Sư đoàn dù và Sư đoàn thủy quân lục chiến.
- 4 trung đoàn và 2 chi đoàn thiết giáp: thiết đoàn 7, 18 kị binh, trung đoàn 51 bộ binh.
- 17 tiểu đoàn pháo binh gồm 258 khẩu đại bác cỡ 105mm trở lên (chưa kể các loại pháo bắn thẳng), một số tiểu đoàn công binh.
2.3. Quân đội Hoa Kỳ:
. Không quân:
- 2 không đoàn máy bay chiến lược B-52 (D và G)
- 1 liên đội máy bay F-111
- 5 liên đoàn không quân chiến thuật F-4 và A-7
- 2 liên đội trinh sát và tác chiến điện tử SR-71, EB-66, EC-121, F-105G
- 2 liên đoàn tiếp dầu KC-135
. Hải quân:
- 6 Tàu sân bay, 135 tàu tuần dương, tàu khu trục và tàu nổi khác.
Lính tráng chúng tôi gọi pháo từ Hạm đội 7 là pháo bầy, pháo giàn, pháo chụp. Mỗi lần máy bay chiến lược B52 xuất kích từ Thái Lan, chúng tôi đều được báo trước nhưng biết chạy đi đâu.
Thống kê cho thấy thị xã Quảng Trị bị lực lượng không quân và hải quân Hoa Kỳ tàn phá với 328.000 tấn bom đạn, 9552.000 viên đạn pháo 105mm, 55.000 viên đạn pháo 155 mm, 8164 viên đạn pháo 175mm, hơn 615.000 viên đạn hải pháo, 2240 lần oanh tạc của không quân (tổng số bom đạn trong 81 ngày đêm bằng sức công phá của 7 quả bom nguyên tử Mỹ ném xuống Nhật Bản). Có ngày số bom Mỹ ném ở Quảng Trị vượt xa số bom Mỹ ném trên toàn miền Nam trong hai năm 1968-1969. Dữ dội nhất là ngày 25/7, thị xã phải chịu 5000 quả đạn pháo. Thị xã Quảng Trị với 3 km2 và vùng ven có ngày phải chịu hơn hai vạn quả đạn đại bác cỡ lớn.
Những người chốt giữ Thành Cổ đã chứng kiến hàng chục loại bom pháo khác nhau như: Bom đào, bom phạt, bom bi, bom na ban, pháo khoan, pháo chụp, pháo càng. Đặc biệt lần đầu tiên trên chiến trường Quảng Trị, Mỹ đã dùng loại bom dù – một loại bom mà khi thả xuống lưng chừng, một quả bom mẹ nổ thành hai quả bom con, những quả bom con ấy cũng được dù mang cứ lừ lừ rơi xuống, trông thấy hẳn hoi mà không có cách gì phá nổi.
Xét về trang bị thiết bị kỹ thuật, vũ khí, Quân lực Việt Nam cộng hòa có không quân riêng với hơn 1.200 máy bay; Quân đội nhân dân Việt Nam chỉ có gần 100 máy bay tiêm kích chỉ đủ phòng thủ không phận miền Bắc. Quân lực Việt Nam cộng hòa có hơn 400 máy bay trực thăng chở quân và yểm hộ mặt đất; Quân đội nhân dân Việt Nam không có. Quân lực Việt Nam cộng hòa có không quân chiến thuật (TAC),không quân chiến lược (SAC) (chủ yếu là B-52) và các pháo hạm của Hạm đội 7 yểm hộ; Quân đội nhân dân Việt Nam không có. Bộ binh, quân dù, thủy quân lục chiến của Quân lực Việt Nam cộng hòa tiếp cận chiến trường và tham chiến bằng máy bay trực thăng, tàu đổ bộ LCU, xe thiết giáp M-113 các loại quân xa khác; bộ binh Quân đội nhân dân Việt Nam chủ yếu tiếp cận chiến trường bằng đôi chân. Quân đội nhân dân Việt Nam có SAM-2, SAM-7 và pháo cao xạ nhưng phải vừa yểm hộ chiến trường, vừa phòng thủ toàn bộ không phận miền Bắc với cơ số đạn hạn chế do Trung Quốc cố tình làm chậm việc chuyển hàng quân sự từ Liên Xô đến Việt Nam và Không lực Hoa Kỳ phong tỏa các cảng của Bắc Việt Nam từ ngày 6 tháng 4 năm 1972. Trong năm 1971, Quân đội nhân dân Việt Nam chỉ nhận được 58 xe tăng T-54, 18 xe tăng T-59 (do Trung Quốc chế tạo), 27 xe tăng lội nước hạng nhẹ PT-76 (do Ba Lan chế tạo). Dù sao, Quân đội nhân dân Việt Nam cũng đã có thể huy động một lực lượng tăng thiết giáp tham gia chiến dịch lớn nhất từ trước đến nay.
Như vậy, xét về số lượng đơn vị tham chiến, lực lượng Quân đội nhân dân Việt Nam nhiều hơn. Tuy nhiên, xét về số lượng quân trực tiếp chiến đấu, Quân đội nhân dân Việt Nam không nhỉnh hơn mà thậm chí còn ít hơn vì hàng ngày bị thương vong rất lớn bởi hỏa lực pháo, bom của Không quân và Hải quân Hoa Kỳ và của Quân đội Việt Nam cộng hòa.
Xét về hỏa lực không quân, pháo binh và hải quân thì phía Quân đội Hoa Kỳ và Quân đội Việt Nam cộng hòa có ưu thế vượt trội so Quân đội nhân dân Việt Nam, nhất là giai đoạn sau của chiến dịch khi mùa mưa đến khâu tiếp tế vũ khí gặp rất nhiều khó khăn.
3. Tóm tắt diễn biến chính và chiến thuật
Diễn biến chính
Năm 1972, Quân đội Nhân dân Việt Nam tổ chức tổng tấn công trên 3 chiến trường chính: Quảng Trị, Bắc Tây Nguyên, và Đông Nam Bộ (Bình Long, Bình Phước), trong đó hướng chủ yếu là Quảng Trị.
Đúng 11 giờ 30.03.1972, Quân đội nhân dân Việt Nam đồng loạt tiến công các căn cứ, hệ thống phòng ngự của quân đội Việt Nam cộng hòa, vô hiệu hóa 12 trận địa pháo của chúng. Trong vòng chiến đấu 1 tháng, lực lượng Quân đội nhân dân Việt Nam, bộ đội và du kích địa phương của tỉnh Quảng Trị làm chủ nhiều huyện lỵ. Để nhanh chóng kiểm soát Quảng Trị, ngày 01.5.1972, quân chủ lực thuộc Trung đoàn 9, Sư đoàn 304 và Sư đoàn 320 hiệp đồng tiến công từ La Vang vào trung tâm thị xã, cắm lá cờ của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam lên nóc dinh Tỉnh trưởng Quảng Trị.
Trong đợt tấn công đầu tiên này, cả tập đoàn phòng ngự của Quân lực Việt Nam cộng hòa với trên 3 vạn quân, 178 máy bay, 11 tàu chiến, 320 xe tăng, 237 khẩu đại bác đã bị phá vỡ trước những cuộc tiến công như vũ bão của Quân đội nhân dân Việt Nam.
Bị mất tỉnh Quảng Trị, Hoa Kỳ và chính quyền Việt Nam cộng hòa huy động nhiều sư đoàn và phương tiện, vũ khí hiện đại hòng chiếm lại tỉnh Quảng Trị mà trước hết là Thành Cổ bằng mọi giá.
Từ giữa tháng 6, Quân lực Việt Nam Cộng hòa dồn lực lượng phản công với sự tham gia có tính chiến lược của không quân, hải quân Hoa Kỳ và bắt đầu lấy lại ưu thế trên chiến trường. Đến đầu tháng 7 họ đã tiến đến thị xã Quảng Trị.
Cuộc chiến 81 ngày đêm ở thị xã và thành cổ Quảng Trị (thành Đinh Công Tráng) đã diễn ra vô cùng căng thẳng, ác liệt. Cả hai bên đều bị thiệt hại nặng nề về quân số. Đêm 15.9.1972 Quân đội nhân dân Việt Nam bắt đầu rút có tổ chức ra khỏi thành cổ và thị xã Quảng Trị.
Sáng ngày 16.9.1972 một nhóm binh sĩ thuộc tiểu đoàn 6 Thủy quân lục chiến đã cắm cờ Việt Nam cộng hòa trên cổng thành phía tây của thành cổ Quảng Trị.
Về chiến thuật:
Giai đoạn đầu lực lượng bộ binh của Quân đội nhân Việt Nam với sự yểm trợ tối đa của pháo binh và xe tăng tấn công như vũ bão vào lực lượng của Quân lực Việt Nam cộng hòa. Quân lực Việt Nam cộng hòa bị bất ngờ, không thể chống đỡ nổi đã phải rút lui. Sư đoàn 3 bị loại khỏi vòng chiến. Quân đội Việt Nam đã thành công trong cách đánh hợp đồng binh chủng: Lục quân- Pháo binh- Tăng, thiết giáp.
Giai đoạn sau Quân lực Việt Nam cộng hòa với sự yểm trợ vô cùng có hiệu quả của không quân, hải quân và pháo binh, trong đó có máy bay chiến lược B 52 và lực lượng pháo binh của Hạm đội 7 của Hoa Kỳ đã bền bỉ, quyết liệt phản công Quân đội nhân dân Việt Nam.
Ngay trong giai đoạn bị đối phương phản công quyết liệt, Quân đội nhân dân Việt Nam vẫn lúng túng giữa phòng ngự và tấn công, không chuyển sang tích cực phòng ngự. Lúc đó, những người lính chúng tôi đang vô cùng chật vật phòng ngự mà vẫn được quán triệt là phải chuẩn bị tấn công Thừa Thiên- Huế. Không có hệ thống phòng ngự vững chắc lực lượng Quân đội nhân dân Việt Nam bị thương vong rất lớn khi đối phương phản công mạnh mẽ. Sau này Quân đội nhân dân Việt Nam mới chuyển sang phòng ngự chủ động theo chiều sâu.
Sau khi rút khỏi thị xã Quảng Trị Quân đội nhân dân Việt Nam đã lập phòng tuyến vững chắc chống lại Quân lực Việt Nam cộng hòa. Quân lực Việt Nam cộng hòa tổ chức chiến dịch Lam Sơn 72A và các cuộc hành quân “Sóng thần” để tái chiếm bờ bắc sông Thạch Hãn, đánh chiếm Cửa Việt nhưng đã bị Quân đội nhân dân Việt Nam đánh bại. Hai bên quay về giữ thế giằng co cho đến khi hiệp định Paris được ký kết vào tháng 1 năm 1973.
4. Những tổn thất của hai bên
Theo số liệu đã công bố tại mít tinh kỷ niệm 40 năm ngày Giải phóng Quảng Trị (01.05.1972- 01.05.2012) trên toàn bộ chiến trường Quảng Trị trong năm 1972 Quân đội nhân Việt Nam đã tiêu diệt 26.000 quân của quân đội của chính quyền Sài Gòn. Quân đội nhân dân Việt Nam bị thiệt hại 36.000 quân.
Sau 81 ngày đêm chiếm giữ Thành Cổ và thị xã Quảng Trị, Quân đội nhân dân Việt Nam đã bị tổn thất nặng. Riêng Trung đoàn Triệu Hải (Trung đoàn 27 Mặt trận B5) với hơn 1.500 quân cố thủ trong Cổ Thành đã bị thương vong gần như toàn bộ tại trận địa, chỉ còn chưa đến 1 tiểu đội thoát ra ngoài vào đêm 15.9.1972. Chi tiết về trung đoàn này cũng đã được phóng viên Báo Tuổi trẻ ghi lại theo lời kể của một cựu chiến binh (một trong chưa đến chục người sống sót của trung đoàn này) qua bài ký đăng trong số báo ra ngày 26 tháng 7/1998, có đoạn: “Tết năm 1968, ngay sau khi trung đoàn được thành lập ở miền Bắc, một tháng sau trung đoàn này có mặt tại Quảng Trị. Từ đấy cho đến năm 1972, Quảng Trị đã trở thành chiến trường của trung đoàn 27, và ở đây, họ mang một cái tên mới: Trung đoàn Triệu Hải (tên của hai huyện đồng bằng Quảng Trị ghép lại)… Phải đến bây giờ, chúng ta mới được nghe cả một trung đoàn vào giữ Thành Cổ, lúc rút ra còn chưa đến một tiểu đội”.
Ngoài Trung đoàn Triệu Hải (Mặt trận B5) gần như bị xóa sổ, Trung đoàn 48 B thuộc Sư đoàn 320B – đơn vị chiếm giữ trung tâm thị xã, cũng đã bị thiệt hại hơn 80% quân số.
Về phía Quân lực Việt Nam cộng hòa, tuy tái chiếm được thành cổ nhưng cũng phải trả giá rất đắt. Kế hoạch chiếm thị xã trước ngày 13/7 để mặc cả tại Hội nghị Paris không thực hiện được mà còn phải mất gấp 5 lần thời gian định trước. Để chiếm lại thành cổ, chỉ riêng Sư đoàn Thủy quân Lục chiến có 3.658 binh sĩ tử trận, chiếm 25% tổng quân số (tổng thương vong là hơn 5.000 chiếm 38% quân số). Các đơn vị thuộc Sư đoàn Dù và các đơn vị khác cũng chịu thiệt hại nặng tương đương.
Thiệt hại rất lớn của các đơn vị tinh nhuệ này khiến Quân lực Việt Nam cộng hòa không đủ sức tấn công tiếp ra phía bắc. Các chiến dịch Lam Sơn 72A và các cuộc hành quân “Sóng thần” để tái chiếm bờ bắc sông Thạch Hãn và đánh chiếm Cửa Việt đã bị thất bại.
5. Tại sao Quảng Trị ?
Vùng đất Quảng Trị là nơi đối đầu, là nơi mà cả hai bên Việt Nam dân chủ cộng hòa và Việt Nam cộng hòa đều muốn thể hiện sức mạnh của mình. Nói rộng ra, Quảng Trị cũng là nơi hai phe XHCN và phe TBCN đối đầu nhau về sức mạnh quân sự. Tất cả các vũ khí hiện đại được Hoa Kỳ sử dụng ở đây từ những năm 65-68, nhất là tại Mặt trận Khe Sanh- Đường Chín.
Năm 1972 Quân đội nhân dân Việt Nam đã phải tung vào chiến trường lực lượng dự trữ chiến lược của mình là Sư đoàn 308, Sư đoàn 312. Chính quyền Sài Gòn cũng đã phải huy động hai sư đoàn thuộc lực lượng dữ trữ chiến lược và thiện chiến nhất là Sư dù và Sư Thủy quân lục chiến trực tiếp chiến đấu ở Mặt trận Quảng Trị.
Các nhà lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam DCCH muốn khẳng định mạnh mẽ với thế giới rằng: Chúng tôi giải phóng được một tỉnh địa đầu của miền Nam Việt Nam và hoàn toàn có thể giữ được tỉnh này. Giữ Quảng Trị trong điều kiện Hoa Kỳ chi viện tối đa về hỏa lực không quân, hải quân là để Việt Nam dân chủ cộng hòa có thế mạnh trong đàm phán với Hoa Kỳ và Việt Nam cộng hòa ở Paris.
Về phía Việt Nam cộng hòa, họ không thể cam chịu mất tỉnh địa đầu của mình vì chiếm được Quảng Trị, Quân đội Nhân dân Việt Nam có bàn đạp để tiến đánh các tỉnh khác. Từ đây có thể gây phản ứng dây truyền mất tiếp những tỉnh khác.
Chính quyền Việt Nam cộng hòa cho rằng, chiếm lại được Quảng Trị sẽ gây tiếng vang lớn trên thế giới, sẽ gây sức ép được với chính quyền Hà Nội và cả chính quyền Hoa Kỳ (đang muốn bỏ rơi miền Nam Việt Nam) trên bàn đàm phán ở Paris. Mặt khác, chính quyền Sài Gòn cũng muốn chứng minh: Mặc dù quân đội Mỹ không còn trực tiếp tham chiến bằng bộ binh nữa thì Quân lực Việt Nam cộng hòa vẫn hoàn toàn có thể đứng vững, chiến đấu và có thể chiến thắng Quân đội nhân dân Việt Nam.
Thị xã Quảng Trị, Thành cổ Quảng Trị trở thành địa điểm tượng trưng cho tỉnh Quảng Trị. Chiếm được Thành Cổ được coi như là chiếm được tỉnh Quảng Trị. Thành Cổ Quảng Trị được cả thế giới biết đến.
81 ngày đêm máu lửa đã diễn ra…Trong cuộc chiến tranh ở Đông Dương chưa có nơi nào chiến sự diễn ra ác liệt và bi tráng như tại Thành Cổ Quảng Trị năm 1972!
Ích Duệ. Cựu chiến binh chiến trường Quảng Trị@ bài rút bên Hiệu Minh blog
(ST)
FS 17
Rating: | |
Category: | Other |
2 vợ chồng ngồi tạo password cho máy tính.
Người chồng ghi: - "cutao".
Vợ nhìn thấy liền lăn quay ra đất cười ngặt nghẽo vì trên màn hình máy tính hiện lên: "Có lỗi xảy ra do không đủ độ dài"
.
=))
Trở lại Bali - Indonesia
Gọi là trở lại cho ra vẻ chứ đây mới chỉ là lần thứ 2 đến Bali - thành phố biển nghỉ mát nổi tiếng của Indonesia. Nhớ lần đầu tiên đến Bali năm 1996, thoắt cái đã 16 năm, hồi đó cũng transit qua Singapore nhưng chưa có đường bay thẳng Hà Nội - Singapore như bây giờ mà phải bay vào Sài gòn và làm thủ tục xuất cảnh tại đó. Đi từ Hà Nội tờ mờ sáng qua Sài gòn rồi Singapore đến Bali cũng tối mịt. Hồi đó đi dự hội nghị của các nước ASEAN trong lĩnh vực công việc mình đang công tác, còn lần này cũng là dự hội nghị do Tập đoàn đa quốc gia đối tác tổ chức. Bay từ Hà Nội sang Singapore mất 3 tiếng, từ Singapore đến Bali mất 2 giờ rưỡi, vậy là mất toi 5 tiếng rưỡi bay cộng với thời gian chờ đợi nên có 1 ngày đi lại dài lê thê, đến khách sạn Hard Rock là 10 giờ tối. Sau 2 ngày hội nghị đến hôm thứ 3 mới thò mặt ra ngắm biển Bali một chút:
Bali đông nghịt khách du lịch mà chủ yếu là ... tây. Chụp cái ảnh buổi sáng để thấy mặt trời mọc từ đất liền và bóng mình...đổ ra biển:
Tiện khoe cái ảnh chụp cũng trên bãi biển Bali này 16 năm trước với mấy bác gái cùng cơ quan:
Còn đây là biểu tượng của Hard Rock Hotel:
Từ khách sạn nhìn ra bể bơi và xa hơn là biển, một màu xanh ngắt..
Lướt sóng là môn thu hút khách du lịch đến Bali nên khách sạn hay dùng ván lướt như một biểu tượng:
Còn đây du khách chuẩn bị đi surfing:
Tối chả có thời gian để đi đâu xa thi xuống bar nghe rock và xem biểu diễn thời trang-một hoạt động hàng đêm của khách sạn này:
Đêm party cũng túy lúy với các đồng nghiệp:
Cô đồng nghiệp người Thái:
Khách sạn trưng bày nhưng cây guitar đã được các nhạc công có tên tuổi từng đến đây biểu diễn:
Ảnh trích một bản nhạc nổi tiếng quen thuộc:
Đường phố ven biển của Bali bé tí, bên này đường là khách sạn, qua đường là bãi biển, đường không tắc nhưng lưu thông cực chậm:
Quà lưu niệm Bali:
Sân bay Bali- Goodbye 1:
-July 2012-
Wednesday, July 25, 2012
Sunday, July 22, 2012
Saturday, July 21, 2012
Wednesday, July 18, 2012
Sunday, July 15, 2012
Thursday, July 12, 2012
mềnh là khách hàng thường xuyên của...Sorry Airlines nên chứng kiến các khuôn mặt ngây như tượng khó đăm dăm hoặc cười nửa miệng ...thành quen, vừa rồi đi Singapore Airlines thấy tiếp viên niềm nở ân cần chào hỏi hướng dẫn suốt cả chuyến bay...thấy là lạ:((; đến Bali ở Hard Rock Hotel, khách sạn 4 sao như KS Bông Sen ở Sài gòn, gặp nhân viên KS lúc nào cũng tươi cười chào hỏi..., chả bù cho sáng nay mềnh ra đường là đã văng tục vì chuyện giao thông;... xem ra phải nghi ngờ cái bọn nào bẩu VN được xếp hạng thứ 2 về chỉ số hạnh phúc...!!!???...:)))
Saturday, July 7, 2012
Thursday, July 5, 2012
Wednesday, July 4, 2012
Sunday, July 1, 2012
Friday, June 29, 2012
Thursday, June 28, 2012
Monday, June 25, 2012
Sunday, June 24, 2012
Thursday, June 21, 2012
Sunday, June 17, 2012
Saturday, June 16, 2012
Thursday, June 14, 2012
Wednesday, June 13, 2012
Tuesday, June 12, 2012
Monday, June 11, 2012
Saturday, June 9, 2012
FS16
Rating: | |
Category: | Other |
Cho không ai lấy.
Thấy không ai nhặt.
.
... .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Nhưng cứ hở ra là mất =))
ST
Friday, June 8, 2012
FS15
Rating: | |
Category: | Other |
1 người đàn ông không mặc gì nằm úp mặt vào hòn đá : Trứng chọi đá.
1 người đàn ông không mặc gì nhảy xuống bể nước: Chim sa cá lặn.
...
1 người đàn ông không mặc gì ngồi sau yên xe đạp: Thọc gậy bánh xe
1 người đàn ông không mặc gì đắp chăn bông ngủ: Chim chích bông
1 người đàn ông cõng một người đàn ông không mặc gì : gậy ông đập lưng ông.
ST
Bổ sung từ các còm:
1 người đàn ông không mặc gì đứng ngước nhìn trời: Có một lòai chim không bao giờ bay
1 người đàn ông kkông mặc gì đi ra khỏi nhà : chim cút
1 người đàn ông không mặc gì bi vợ từ chối : chim toi
Thursday, June 7, 2012
Wednesday, June 6, 2012
Tuesday, June 5, 2012
Saturday, June 2, 2012
Thursday, May 31, 2012
Monday, May 28, 2012
Friday, May 25, 2012
vu vơ cuối tuần...

Thursday, May 24, 2012
Mạn đàm về chuyện ăn...
Hình như mình đã từng copy bài này nhưng không nhớ nữa nên lấy lại bên YH plus cop vào đây để suy ngẫm. Mình đang thực hiện 1 chế độ giảm cân có liên quan đến giảm ăn và tăng luyện tập...hức:
Tôi có một người bạn, anh Daisuke Matsunaga, từng là phó đại sứ Nhật Bản tại Việt Nam. Cũng như tôi, cuối tuần anh hay vào chùa Đình Quán, Hà Nội để thiền định và tu tập. Khi mới gặp anh lần đầu tôi đã rất ngạc nhiên. Tôi băn khoăn rằng một người bận bịu và có vị trí cao như anh làm sao có thời gian để đi thiền, đi tu tập.
Thay vì trả lời câu hỏi của tôi, anh hỏi lại :“Hùng ơi, có phải anh là phó giám của công ty FPT hay không”. Tôi trả lời rằng đúng (hồi đó tôi còn làm ở FPT). Anh hỏi tiếp “Anh có bận không”, Tôi nói rằng khá bận. Anh lại tiếp “Hàng ngày anh có ăn, có uống không?”. Tôi trả lời “Dĩ nhiên rồi". Daisuke Matsunaga giải thích rằng anh cũng vậy. Cũng giống tôi. Anh cũng bận, thậm chí rất bận. Nhưng anh có nhu cầu ăn. Chủ nhật mỗi tuần anh vào chùa Đình Quán để thư giãn, để tụng kinh, niệm Phật, để thiền định. "Đó là cách ăn tốt nhất" - anh nói.
Cũng từ người bạn lớn Daisuke Matsunaga này, vào năm đó, tôi đã học được rằng con người chúng ta như một chiếc ắc quy. Cơ thể chúng ta có nhu cầu nạp năng lượng. Ai cũng vậy. Lãnh đạo lại còn hơn cả thế - là những người tiêu hao năng lượng nhiều nhất, ắc quy mau hết nhất. Không thể không nạp năng lượng. Nạp năng lượng bằng cách ăn.
Sau này tìm hiểu tôi mới biết rằng ăn có 4 cách ăn. Thứ nhất là đoạn thực (hay còn gọi là đoản thực). Thứ hai là xúc thực. Thứ ba là tư thực (hay tư nghiệp thực). Thứ tư là là thức thực. Đoạn thực có nghĩa là ăn những gì thông dụng và qua miệng như thịt, cá, rau, quả… Xúc thực, tư thực và thức thực là ăn thông qua cảm giác, ý chí và quan niệm mà duy trì sinh mệnh. Về ăn, trong Câu Xá, quyển 10 có nói rõ : "1, Bồi bổ tự căn; 2, Bồi bổ đại chủng, nơi y chỉ của tự căn (tổ chức sinh lý); 3, Bồi bổ các căn khác và đại chủng. Đủ ba điều đó mới có thể gọi là ăn”. Dù là ăn thức ăn phổ thông, hay ăn bằng tinh thần lực, chỉ cần có tác dụng trên đây, đều có thể gọi là ăn.
Ăn là nạp năng lượng cho cơ thể. Ăn là để có đủ năng lượng nuôi dưỡng cơ thể. Ăn gì, ăn khi nào, ăn ở đâu, ăn bằng cách nào là rất quan trọng. Doanh nhân không chỉ cũng cần ăn và cần ăn nhiều hơn. Họ vất vả hơn, mất nhiều năng lượng hơn với núi công việc và biển lo âu. Vì họ làm việc cả ngày lẫn đêm và thực ra đoản thực (ăn qua miệng) của họ không tốt.
Bạn chắc chắn đồng ý với tôi rằng lãnh đạo các doanh nghiệp rất vất vả, rất căng thẳng. Tuy nhiên, tôi biết, bạn có thể tranh luận lại rằng doanh nhân ăn uống tốt chứ. Rằng họ thường được ăn ngon, thường được thưởng thức đủ món sơn hào hải vị. Bạn đã nhầm! Nếu bạn là doanh nhân như chúng tôi bạn mới thực sự hiểu điều này.
Doanh nhân hay lo lắng và suy nghĩ. Hầu như các doanh nhân của chúng ta vừa ăn vừa suy nghĩ. Để chuẩn bị viết bài này tôi đã cất công phỏng vấn hơn 100 doanh nhân của cả 3 miền đất nước, từ hơn 20 tỉnh và thành phố. Kết quả của nghiên cứu cho biết 79% doanh nhân vừa ăn vừa suy nghĩ hay lo âu. Họ suy nghĩ và tính toán cho mình và doanh nghiệp, cho công việc và cho tương lai của biết bao con người cùng làm ăn với họ. Nếu vừa ăn vừa suy nghĩ sẽ ảnh hưởng rất không tốt đến sức khỏe. Việc tiêu hóa không tốt. Cơ thể hấp thu thức ăn không cao. Ngoài ra đa phần doanh nhân ăn rất nhanh. Họ tiếc thời gian. Nhiều khi ăn không nhai, ăn như nuốt. Rất không tốt. Doanh nhân ăn “không hiệu quả”.
Doanh nhân hay tiếp khách. Ở Việt Nam chúng ta đã tiếp khách là hay uống bia, uống rượu (Ở các nước châu Âu, bắc Mỹ… và rất nhiều nước khác mà tôi chứng kiến: trong tiệc chiêu đãi ai uống gì thì uống. Có chăng chỉ là 1 ly nâng cốc đầu tiên. Không ai không ở đâu ép uống như ở ta). Trong các bữa tiếp khách doanh nhân Việt Nam thường phải uống. Nhiều khi uống quá sức mình. Nhiều người khó tin rằng trong các bữa ăn “thịnh soạn” đó nhiều khi chúng tôi không được ăn thứ mình muốn, không được uống thứ mình thích. Thường khách muốn gì chúng ta chiều thứ đó. Hơn nữa doanh nhân thường ăn quá nhiều chất đạm, thiếu chất xơ, thiếu rau,... Doanh nhân ăn uống không khoa học. 83% người được phỏng vấn đã khẳng định chuyện này.
Nói về ăn của doanh nhân, tôi không quên một bữa trưa mời một vị lãnh đạo. Anh nói rằng anh thích uống rượu vang. Vậy là vang được gọi ra. Có 2 người. Bữa trưa. Uống hết 1 chai. Uống xong anh hỏi tôi có uống nữa không. Tôi nói thật rằng: “Có khi thôi anh nhỉ, chiều phải làm việc”. Anh nổi xung: “Em mời anh ra đây ăn và uống. Thôi, không muốn thì ta trả tiền và về”. Tôi bối rối, xin lỗi, giải thích. Tôi thuyết phục lại anh và gọi thêm chai thứ hai. Cuối cùng bữa trưa đó kéo dài đến hơn 2h chiều với 3 chai vang Italy (tôi thật khó quên bữa trưa ấn tượng này vì sau đó tôi bị say và không biết gì nữa).
Ăn và uống như như những doanh nhân vẫn ăn đâu có gọi là ăn. Đây là hủy hoại cơ thể. Có người, tôi được biết, phải tự móc miệng mình cho nôn ra để rồi uống tiếp. Nhiều lãnh đạo doanh nghiệp nghiên cứu tìm cách uống để không say, ăn gì uống gì, thêm thuốc gì để không say khi uống. Nhiều nhà lãnh đạo tiếp khách một ngày đến 6 bữa! Thật là khổ sở!
Chuyện quá bữa của các doanh nhân là “chuyện thường ngày ở huyện”. Đã quá bữa thì đâu còn là ăn nữa. Đó là nuốt. Đó là nhét, là nhồi, là ăn cho xong bữa. Ai cũng biết đó là không tốt, thậm chí là nguy hiểm.
Trước đây các nhà lãnh đạo thường tránh những từ như là yoga, thiền, tu tập,… Và họ ít thực tập cũng như không có thời gian để làm những việc này. Ngày nay nhiều người đã hiểu giá trị của cách ăn đặc biệt này. Chính cả 4 phương pháp ăn nêu trên bị lãng quên và bây giờ đã được quan tâm. Doanh nhân cần ăn và biết ăn đúng cách để cơ thể được quân bằng mình, để não được thanh lọc sạch sẽ, để cơ thể được thải bớt các tạp chất, để trong thân và tâm của mỗi doanh nhân bớt đi sự uế tạp :cả vật chất lẫn tinh thần, cả bên trong và bên ngoài.
Trong cuốn sách nổi tiếng “Vô ngã vô ưu” (Being nobody, going nowhere), tác giả Ayya Khema đã nói rằng tâm là chủ, thân là đầy tớ. Tâm chính là bộ não của ta, là suy nghĩ của ta, là trí tuệ của ta. Còn thân chính là thể xác, là cơ thể của. Tâm điều khiển thân. Tâm làm chủ. Tâm là quan trọng nhất. Ấy vậy mà có bao nhiêu người biết quan tâm đến tâm, đến ông chủ!
Ngày nay rất nhiều doanh nhân tham gia các khóa tu tập, các chương trình yoga, thiền định. Cách nạp năng lượng này đã được rất nhiều doanh nhân thừa nhận và áp dụng. Cách ăn này đã thuyết phục được nhiều lãnh đạo, nhiều doanh nhân. Rất nhiều doanh nhân ngày nay đã trở thành Phật tử. Tôi biết rất nhiều người như vậy. Tại thành phố HCM có hẳn một CLB Doanh nhân Phật tử. Người đứng đầu tổ chức này là Chủ tịch Vina Giầy - bác Vũ Văn Chầm.
Tôi có may mắn là một trong 2 người (cùng với nghệ sĩ Thanh Bạch) được tổ chức Giá trị sống (living values) mời tham dự chương trình “Bình an tâm trí” (Peace of Mind) do học viện vì một thế giới tốt đẹp hơn (Academy for a better world) tổ chức. Chương trình diễn ra tại núi Abu, Ấn Độ. Đây là một dịp may hiếm có vì cả tôi và MC Thanh Bạch có những trải nghiệm vô cùng thú vị. Chúng tôi đã “ăn” rất nhiều, “ăn” rất khoa học, “ăn” rất thiết thực và bổ ích trong 10 ngày đáng nhớ của năm 2009.
Tham gia khóa tu tập và thiền định này là gần 300 doanh nhân, nghệ sĩ, nhà khoa học và những người bình dị. Chúng tôi đến từ 57 quốc gia trên toàn thế giới. Nhiều người có tên tuổi. Có nhiều nhà khoa học, nhiều tiến sỹ, nhiều vị Chủ tịch, Tổng giám đốc và lãnh đạo các tập đoàn. Cũng có cả những nhà kinh tế, những quan chức chính phủ. Có cả bác sỹ, kỹ sư, giáo viên, cảnh sát, người làm công tác xã hội, nhà thiết kế, diễn viên, chuyên gia kỹ thuật, luật sư, nhiếp ảnh gia, cán bộ đại sứ quán, quan chức nhà nước,… Mọi người cùng nhau đến đây để “ăn”, để nạp năng lượng. Tất cả cùng ăn theo cách của mình. Lợi lộc lớn nhất là lãnh đạo các doanh nghiệp – tôi có kết quả này sau khi trao đổi với họ.
Lãnh đạo cũng cần ăn. Là những người có đóng góp lớn cho cộng đồng và xã hội doanh nhân chúng ta không chỉ cần ăn mà cần ăn bằng nhiều cách. Ăn một cách thông minh. Ăn trong hạnh phúc và an bình, để có nhiều năng lượng cho chính mình và cho mọi người.
Nguyễn Mạnh Hùng - Chủ tịch HĐQT kiêm Giám đốc Thái Hà Books
(Copy for self-thought)
Wednesday, May 23, 2012
Bói tuổi Dậu...
Chôm ở nhà Xuân Lynh, còn XL chôm ở đâu hổng biết, cop vào đây suy ngẫm xem có đúng không...
Hình tượng Dậu (gà) trong tiếng Hán cổ (bên trái) gần giống với ký tự rượu trong tiếng Hoa hiện đại và trông như chiếc bình có thể đựng và vận chuyển bất cứ thứ gì. Ký tự phong thủy (bên phải) của Dậu cũng gây ấn tượng tương tự, nhưng sắc nét hơn.
Những gì chúng ta nhìn thấy ở người tuổi Dậu thường cũng chính là con người thật của họ. Không có quá nhiều điều bí ẩn trong tính cách của con giáp này: họ không quá phức tạp, cũng chẳng quá sâu xa; nói đúng hơn họ rất thẳng thắn và cởi mở.
Hấp dẫn và thích thể hiện
Người tuổi Dậu thường có ngoại hình đẹp, dáng vẻ oai phong và không bao giờ luộm thuộm. Khá hấp dẫn (nhất là nam giới), họ rất quan tâm tới hình thức. Con giáp này có thể đứng trước gương hàng giờ và không ngại ngần tung tiền mua sắm áo quần. Cũng giống như những chú gà trống thích khoe bộ lông tuyệt đẹp, tuổi Dậu thích thể hiện mình và khá tự hào về bản thân. Họ thích được tâng bốc và chú ý. Tuy ăn mặc hơi diêm dúa nhưng bên trong họ lại là những người bảo thủ.
Khả năng suy nghĩ và phân tích chính là lợi thế của tuổi Dậu. Họ liên tục tự xem xét quan điểm của mình để có cái nhìn thực sự đúng đắn. Khi cần đưa ra bất cứ quyết định gì, họ thường nhìn nhận cẩn thận tất cả các khía cạnh của vấn đề. Trong xung đột, họ đẩy câu chuyện đến cực điểm nhưng sẽ bỏ chạy trước khi chiến sự nổ ra.
Người sinh năm Dậu rất có tài quan sát, nhận xét của họ thường khá tỉ mỉ, chính xác. Họ trung thực, cởi mở nhưng đôi khi thẳng thắn tới mức lạnh lùng. Cần cù, tháo vát nhưng họ lại thường nóng nảy, bướng bỉnh. Họ đa tài và có thể thành công trong nhiều lĩnh vực khác nhau.
Tuổi Dậu hết sức bền bỉ và không dễ để người khác bắt nạt. Thường thì họ biết mình muốn gì và sẽ nỗ lực để đạt được điều đó.
Trung thành nhưng độc đoán
Đặc điểm nổi bật trong tính cách của tuổi Dậu là sự trung thành. Họ luôn là người bạn tận tụy, đáng tin cậy, biết giữ lời hứa và làm đúng như những gì đã nói. Họ cũng là địa chỉ đáng tin cậy để bạn bè tìm kiếm lời khuyên hay sự giúp đỡ. Người sinh năm Dậu rất ghét tính không thành thật hoặc sự nhạo báng dưới bất cứ hình thức nào. Để đánh lừa được họ cũng chẳng phải chuyện dễ, bản tính thận trọng và hoài nghi cộng thêm sự nhạy bén khiến con giáp này khá tỉnh táo.
Người nhạy cảm khó có thể làm bạn với tuổi Dậu. Sự độc đoán và thẳng thừng khiến con giáp này chẳng có nhiều bạn bè thân thiết. Tuy nhiên, những người bạn thực thụ của tuổi Dậu thường bỏ qua sự kiêu ngạo này. Họ đánh giá rất cao tính trung thực, sự tự lập của bạn và trân trọng tình bằng hữu đặc biệt với tuổi Dậu.
Là người thích tranh luận, tuổi Dậu có khả năng bác bỏ bất cứ ý kiến nào. Họ tranh luận để thể hiện mình thông minh am hiểu đến nhường nào. Họ khéo léo trong cả lời nói và trong viết lách. Với tài bút chiến, con giáp này có thể trở thành những nhà báo hoặc nhà văn tuyệt vời. Tuy nhiên, vì say sưa với chính mình, đôi khi họ bỏ qua cảm xúc của người khác khi tranh luận.
Tuổi Dậu cảm thấy vui khi ở nơi đông đúc, tại những bữa tiệc hay buổi gặp mặt. Họ thích được chú ý và ngay lập tức sẽ tìm cách thể hiện sự lôi cuốn của mình. Con giáp này hy vọng bạn sẽ lắng nghe họ và tỏ ra khó chịu nếu bạn không làm được điều đó. Khi gặp rắc rối, tuổi Dậu thường tự vật lộn với chính mình và có thể tích tụ chuyện khó chịu rất lâu. Hiếm khi chống trả, nhưng khi cần, họ sẽ thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình.
Tự hào về bản thân, tuổi Dậu cũng bỏ nhiều công sức cho ngôi nhà, đó là nơi họ có thể phô diễn tài sản và gu thẩm mỹ của mình. Ngôi nhà của tuổi Dậu sẽ rất gọn gàng, sạch sẽ, mọi thứ đều có nơi có chốn. Họ không ngại dành thời gian lau sạch các ngăn kéo, sắp xếp lại áo quần hay sách vở cho trật tự, ngăn nắp.
Công việc
Trong công việc, tuổi Dậu thường tích cực hơn phần lớn các con giáp còn lại. Họ coi sự nghiệp là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Con giáp này làm việc chăm chỉ, hoàn thành tốt công việc được giao và thường đạt tới đỉnh cao trong nghề nghiệp đã chọn.
Người sinh năm Dậu thường truyền tải năng lượng của mình qua nghệ thuật và quan hệ xã hội. Họ đặc biệt có năng khiếu về âm nhạc. Con giáp này thích ca hát, bất kể là trên sân khấu, tại các bữa tiệc hay ở ban công nhà mình. Khả năng sáng tạo của họ cũng thể hiện ở những lĩnh vực khác như: hội họa, kiến trúc, thiết kế. Tuổi Dậu có trí tưởng tượng phong phú và sức sáng tạo rất lớn. Ngoài nghệ thuật, họ cũng thành công trong khoa học và thương mại. Người sinh năm Dậu có thể tập trung sức lực vào điều muốn làm. Khi đã bắt tay vào công việc yêu thích, họ sẽ toàn tâm toàn ý và có khả năng hoàn thành công việc một cách nhanh chóng.
Những nghề nghiệp phù hợp: nhà báo, nhà văn, diễn viên, nhạc công, nghệ sĩ múa, giáo viên, nhân viên thư viện, nhân viên bảo hiểm, thư ký, bác sĩ nha khoa, bác sĩ phẫu thuật , nhân viên ngân hàng, nhân viên bán hàng, kế toán, nhân viên bảo vệ, cảnh sát, quân nhân, chủ nhà hàng, thợ làm đầu, nhân viên PR, vận động viên, lính cứu hỏa.
Chàng và nàng
Nam tuổi Dậu thích được ở gần phái đẹp, để được thể hiện, tỏa sáng và nói chung là chứng tỏ sự thông minh của mình. Họ hiếm khi đi chơi với người cùng giới. Đàn ông làm họ chán phè. Nữ tuổi Dậu cũng thích được gần bạn bè con gái (điều này hoàn toàn không có nghĩa là cánh mày râu khiến họ buồn chán) và thường chọn những công việc có nhiều phụ nữ.
Nữ tuổi Dậu là người thận trọng, tinh thần trách nhiệm cao, làm việc chăm chỉ và không biết mệt mỏi. Chẳng cần nhặng xị, họ vẫn thực hiện được hàng đống việc. Khó tìm được người phụ nữ nào hiệu quả hơn họ. Khi đã đưa ra quyết định về điều gì, cô nàng sẽ chẳng chịu nghe lời bất kỳ ai nữa. Rất nhiều người sẽ tìm đến cô để xin lời khuyên hay chỉ dẫn. Cô cũng là một nhà giáo kiên nhẫn và thấu đáo, một người mẹ thận trọng và che chở, một người vợ biết quan tâm.
Trong tình yêu, nam tuổi Dậu thường chịu thiệt thòi để chiếm được hay duy trì tình cảm của người mình yêu thương. Khi ngưỡng mộ ai đó, họ sẵn sàng 'bắc thang lên hỏi ông trời", miễn là người mình yêu quý được hạnh phúc. Tuy nhiên, họ cũng có thể khiến bạn đời thất vọng vì sự mơ mộng thái quá, dù sự mơ mộng này thực sự chân thành. Người sinh năm Dậu rất trung thực, họ không ngại nói ra suy nghĩ của mình. Sự thiếu tế nhị đã khiến hôn nhân của nhiều nam tuổi Dậu tan vỡ. Tuy nhiên, người đàn ông sôi nổi, đẹp trai này sẽ có hàng tá phụ nữ chạy theo.
Nữ tuổi Dậu, kiểu cách từ trong máu, lại thu hút nam giới bởi cái nhìn nghiêm túc và thực tiễn về cuộc sống.
Tuổi Dậu thường khá rõ ràng trong cảm xúc, hoặc là thích hoặc là không. Với họ, không tồn tại thứ tình cảm lửng lơ. Tuy rất thẳng thắn khi trình bày các quan điểm và ý tưởng của mình, họ vô cùng kín tiếng về những rung động con tim. Không phải loại người ruột để ngoài da, tuổi Dậu sẽ không bao giờ kể lể về nụ hôn của mình.
Chung sống với người sinh năm Dậu không phải chuyện dễ dàng. Con giáp này thích chi phối bạn đời, nhưng làm vậy chỉ để cho vui và để thể hiện chứ không phải nhu cầu thực sự. Tuy nhiên, nếu có thể bỏ qua sự bướng bỉnh, hách dịch kiểu ‘Hãy làm theo cách của tôi hay không được làm gì cả!’, bạn sẽ thấy ở họ một con người lãng mạn, chu đáo. Tuy nhiên, hai con gà chung sống dưới một mái nhà sẽ là thảm họa cho cả đôi bên.
Tuổi Dậu không phù hợp với bạn đời nhạy cảm. Họ cần một người tính tình ổn định, có thể chấp nhận tất cả những tốt xấu của mình; một người dám dũng cảm đương đầu với con Gà kiêu hãnh cùng những lời lẽ có thể rất ‘khó nghe’ của họ và biết cương quyết phản đối nếu cần. Con giáp này cũng cần người bạn đời biết giúp họ xì bớt quả bóng của lòng kiêu hãnh, khi nó bay quá cao, và chấp nhận niềm tự hào thường trực của họ.
Một khi đã tìm được hạnh phúc trong mối quan hệ lâu dài, tuổi Dậu rất hiếm khi lừa dối hay làm bạn đời thất vọng.
Cha mẹ tuổi Gà
Là những bậc phụ huynh thuộc loại "che chở", cha mẹ Gà rất quan tâm chăm sóc con cái, thậm chí đôi khi có thể thái quá. Tuy nhiên, họ rất nghiêm khắc với con và yêu cầu chúng tôn trọng những người xung quanh, tôn trọng môi trường. Cha mẹ Gà tuyệt đối không chấp nhận những hành vi không đẹp mắt. Họ quan tâm cả tới cách ứng xử của con cái khi cha mẹ vắng mặt.
Gà con thường là những đứa trẻ sáng dạ, thông minh và siêng năng, hăng hái theo đuổi điều mình thích, bất kể đó là gì. Các chú Gà rất hòa đồng, thích học điều mới lạ và sốt sắng làm hài lòng cha mẹ, thầy cô. Không phải là những học sinh xuất sắc nhất nhưng các chú Gà con thường vượt trội trong những môn đòi hỏi khả năng giao tiếp và kỹ năng xã hội. Chúng có thể trở thành những con mọt sách. Thầy cô rất thích những học sinh tuổi Dậu vì trẻ thường thông minh, sắc sảo và chính xác. Chúng cũng gọn gàng và biết nghe lời.
Gà con có nhu cầu nói ra suy nghĩ thực của mình. Chúng có khả năng đưa ra những lời bình luận sáng suốt nhất - những lời tuyên bố có căn cứ và không nhằm xúc phạm hoặc chống lại bất kỳ ai. Gà con có thể đòi hỏi khắt khe nhưng lại tỏ ra rất đáng tin cậy khi thực hiện phần việc của mình. Có kỷ luật và nghiêm khắc với bản thân, chúng là những đứa trẻ biết tiết kiệm tiền nhất.
Tài chính
Quản lý tài chính là sức mạnh của tuổi Dậu, cả trong cuộc sống riêng và trong công việc. Khi dính đến tiền nong, họ luôn tỏ ra thận trọng. Con giáp này có thể quản lý rất tốt tiền của người khác, hoặc trở thành những cố vấn tài chính, giám đốc ngân hàng và kế toán giỏi. Cũng giống như những chú gà cần mẫn, miệt mài đào bới giun ở những vùng đất khô cằn, người tuổi Dậu có biệt tài tìm thấy tiền ở những nơi khó khăn nhất. Đó là phần thưởng cho những ngày tháng lao động không ngừng nghỉ của họ.
Cuộc đời của người tuổi Dậu khá thăng trầm, cả trong làm ăn và chuyện tình cảm. Họ có thể đi từ nghèo tới giàu, từ tình yêu lý tưởng tới những vướng mắc tình cảm tồi tệ nhất. Tuy nhiên, khi đứng tuổi, họ sẽ hạnh phúc.
TÍNH CÁCH RIÊNG CHO TỪNG TUỔI DẬU
Tân Dậu (Gà sắt) - 1921 và 1981
Tân thuộc hành Kim
Tân Dậu là người sống tách biệt, kín đáo, với vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo. Họ khá mạnh dạn, dám nghĩ dám làm và rất kiên định. Con giáp này rất tự lập và hiếm khi dựa dẫm vào người khác. Họ cảm nhận rất rõ về cái tôi và có thể khiến những người xung quanh phải câm lặng. Đôi khi Tân Dậu cần học cách ngừng nói về bản thân và lắng nghe những người khác.
Hành Kim khiến con Gà cứng đầu càng trở nên bướng bỉnh, ngoan cố và ngạo mạn. Năng lượng Kim kép (Dậu cũng thuộc hành Kim) khiến Tân Dậu kỳ vọng nhiều vào những người khác và chính bản thân mình. Họ đề cao quá mức cái tôi và thường tìm kiếm những người biết lắng nghe để duy trì và nuôi dưỡng cái bản ngã vốn đã rất lớn của mình.
Tân Dậu là người đam mê công việc. Họ rất có tổ chức, khá khắt khe và để ý đến từng chi tiết nhỏ. Họ sẵn sàng làm việc hết mình để đạt được tiền tài và danh vọng. Con giáp này thích dùng bản năng và phán đoán của chính mình để đưa ra quyết định. Họ không dễ đồng thuận với quan điểm hoặc sự chỉ trích của người khác.
Gà sắt có tài hùng biện và có thể dùng lời lẽ để lấn át miệng lưỡi đối thủ. Họ rất trung thực và thường không quan tâm nhiều tới cách lựa chọn câu chữ. Đặc điểm này càng nổi trội ở Tân Dậu, khiến lời ăn tiếng nói của họ đôi khi có thể rất khó nghe.
Tân Dậu rất nghiêm khắc khi xử lý lỗi lầm. Sự lạnh lùng, khó gần và bản tính đôi chút hung hăng của họ thường gây trở ngại cho tình bạn hay tình yêu.
Nguồn năng lượng vô tận đôi khi khiến Gà sắt chú ý quá nhiều tới các chi tiết. Họ nên học cách tập trung vào kết quả cuối cùng thay vì quá chú ý đến tiểu tiết.
Gia đình rất quan trọng với Tân Dậu. Họ có thể có hôn nhân hạnh phúc. Con giáp này có vận may về tài chính. Họ thường không 'để tất cả trứng vào một giỏ' nên cũng không phải rơi vào cảnh trắng tay.
Quý Dậu (Gà nước) - 1933 và 1993
Quý thuộc hành Thủy
Quý Dậu là người dễ thích nghi và có trực giác tốt hơn so với các tuổi Dậu còn lại. Đặc điểm nói chung của người tuổi Dậu là chỉ hành động sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng các phương án và hoàn toàn yên tâm với kế hoạch đã chọn. Điều này mang lại khả năng thành công cao nhưng cũng khiến tuổi Dậu trở nên kém linh hoạt và không khoan nhượng. Hành Thủy giúp Quý Dậu xuề xòa hơn và dễ chấp nhận diễn biến tự nhiên của sự việc. Nhờ vậy, họ đối phó tốt hơn với những cơn xoáy của dòng chảy cuộc đời.
Bản năng thích nghi cũng được phản ánh trong các mối quan hệ xã hội. Thay vì hăm dọa và thúc ép người khác tổ chức cuộc sống và hành động theo cách mà mình cho là đúng, Gà nước có khả năng chấp nhận sự đa dạng của nhân cách. Trong khi những tuổi Dậu khác luôn có nhu cầu lập kế hoạch cho tất cả mọi việc, kiểm soát tất cả mọi thứ, mọi lúc, mọi nơi, Quý Dậu có khả năng lắng nghe và cân nhắc quan điểm của người khác.
Gà nước nói chung 'ngoan ngoãn', trầm tính và ít khát khao được là tâm điểm chú ý hơn so với các con Gà còn lại. Khả năng giao tiếp của họ cũng tinh tế hơn. Hành Thủy khiến Quý Dậu điềm tĩnh nhưng cũng sắc bén hơn so với các tuổi Dậu còn lại. Thông minh và thực tế, họ luôn biết cách vận dụng sức lực của tập thể để đi tới thành công. Sự tự tin cộng với tài hùng biện giúp họ trở thành những diễn giả rất có sức thuyết phục.
Một trong những điều khiến người xung quanh khó chịu về tuổi Dậu là thái độ chỉ trích gay gắt của họ. Nói cho công bằng, con giáp này làm vậy không hề vì bản thân, họ chân thành mong muốn giúp đỡ mọi người. Khi con giáp Dậu kết hợp với hành Thủy, đặc tính này được giảm nhẹ rất nhiều. Quý Dậu tỏ ra khéo léo và tế nhị hơn khi trình bày quan điểm của mình. Họ không chỉ chấp nhận sự khác biệt của tình cách mà còn sẵn sàng chủ động tìm kiếm và giúp đỡ mọi người. Cùng với tinh thần trách nhiệm cao, Quý Dậu thường gặt hái nhiều thành công trong các quan hệ xã hội.
Ất Dậu (Gà gỗ) - 1945 và 2005
Ất thuộc hành Mộc
Khi kết hợp với hành Mộc, các tính cách cực đoan của tuổi Dậu sẽ bị mờ nhạt trong khi một số ưu điểm lại trở nên nổi bật. Ất Dậu chu đáo và ít bướng bỉnh hơn tất cả các tuổi Dậu còn lại. Hành Mộc mang lại cho con giáp này sự ấm áp, tính hào phóng, lòng nhiệt thành muốn giúp đỡ người khác một cách không vụ lợi.
Một trong những đặc điểm nổi trội của tuổi Dậu nói chung là luôn hướng tới sự hoàn thiện. Trong bất kỳ công việc nào, họ cũng sẽ dốc toàn bộ sức lực cố gắng hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt nhất. Tuy nhiên, tiêu chuẩn họ đề ra quá xa vời với phần đông những người còn lại, điều này thường khiến tuổi Dậu trở nên đơn độc trên đường đời. Khác với các tuổi Dậu còn lại, Gà gỗ không tìm cách tác chiến độc lập, họ thích là thành viên của tập thể. Mặc dù tiêu chuẩn đặt ra cho mình vẫn cao nhưng họ không đòi hỏi người khác phải đạt được điều này. Họ biết cách trao việc phù hợp với khả năng của từng người.
Tuy vẫn giữ bản tính trung thực, có thể nói ra suy nghĩ mà không cần vòng vo, giả tạo, người sinh năm Ất Dậu không trực tính bằng Tân Dậu và Đinh Dậu, họ không có ý định đưa ra lời khuyên hay những đề nghị có tính chỉ trích.
Hành Mộc khiến Ất Dậu trở nên hào phóng và chân thành hơn so với những tuổi Dậu còn lại. Họ luôn cố gắng tìm kiếm điều tốt lành ở con người cũng như sự việc xung quanh. Gà gỗ thực sự quan tâm và mong muốn được giúp đỡ người khác, kể cả những người không quen biết. Họ thích phấn đấu vì sự tốt đẹp của xã hội và nhiệt thành tham gia các công tác từ thiện.
Do khát khao làm điều tốt nên họ có xu hướng ôm đồm, làm việc quá sức mình. Đôi khi, họ hứa hẹn nhiều hơn khả năng và thường không hoàn thành những việc đã bắt đầu.
Đinh Dậu (Gà lửa) - 1957 và 2017
Đinh thuộc hành Hỏa
Đinh Dậu là người sắc sảo, hóm hỉnh, tài năng và quyết đoán. Họ thích phiêu lưu và không ngừng tìm kiếm những miền đất mới để thám hiểm và thử thách chính mình. Thường thì họ sẽ thành công nhờ trí thông minh và sự hợp lý.
Không giống như Tân Dậu hay Kỷ Dậu, người sinh năm Đinh Dậu ít khó tính hơn, họ sẽ không cân nhắc quá kỹ các chi tiết mà tập trung vào toàn cảnh, cả trong công việc lẫn trong quan hệ. Điều này giúp họ ít bỏ lỡ các cơ hội quan trọng trong cuộc đời hơn.
Tính cách kín đáo và sự kỳ vọng quá cao ở những người khác khiến tuổi Dậu không thích giao du với quá nhiều loại người. Hành Hỏa mang lại tính chủ động và sự nhiệt tình giúp Đinh Dậu cởi mở hơn, giao tiếp rộng rãi hơn. Họ có thể hòa đồng với nhiều loại người hơn so với các tuổi Dậu còn lại.
Hành Hỏa cũng ảnh hưởng đến tác phong của tuổi Đinh Dậu. Họ tinh tế một cách tự nhiên và hết sức cuốn hút trong phong cách. Gà lửa chú ý tới hình thức của mình nhiều hơn tất cả các tuổi Dậu còn lại. Họ coi vẻ ngoài là tài sản quý và dành nhiều thời gian để chăm chút nó. Đinh Dậu tự hào về cách ăn mặc có phần bóng bẩy và đặc biệt chú ý giữ gìn hình ảnh của mình trong mắt công chúng.
Sự tinh thông cũng như thái độ tự tin của Đinh Dậu là vấn đề không bàn cãi, tuy nhiên, hành Hỏa có thể khiến họ tự tin quá mức. Đôi khi sự độc đoán và thiếu tế nhị của của con giáp này có thể gây tổn thương cho bạn bè và đồng nghiệp. Do ý thức rất rõ về tài năng và trí thông minh của mình, Đinh Dậu đương nhiên cho rằng cách của mình luôn là tốt nhất và tất cả mọi người nên theo gương họ.
Người sinh năm Dậu nói chung coi tính logic, sự trung thực và năng lực làm việc hết mình là những điều quan trọng hơn cả. Họ thường không bằng lòng với những người không có đủ các phẩm chất nói trên. Tuy nhiên, với Đinh Dậu thì mọi chuyện lại hơi khác. Nhờ khả năng nhìn nhận sự việc từ nhiều góc cạnh khác nhau, họ có thể bỏ qua sự khác biệt nhỏ trong khả năng của mỗi người, trong khi vẫn giữ mục tiêu cao cho riêng mình. Phẩm chất này cộng với sức sáng tạo, tài năng và lòng can đảm giúp Đinh Dậu trở thành những nhà lãnh đạo xuất sắc. Họ tạo niềm cảm hứng cho những người khác thông qua tính tổ chức và đạo đức trong công việc. Bằng đôi mắt tinh anh, họ biết cách phát hiện những yếu tố giúp kéo mọi người lại gần nhau hơn.
Kỷ Dậu (Gà đất) - 1969
Kỷ thuộc hành Thổ
Kỷ Dậu là người có trách nhiệm, tính tổ chức và tinh thần kỷ luật cao. Họ rất chuyên cần, làm việc hiệu quả có khả năng hoàn thành nhiều nhiệm vụ. Con giáp này sẽ nhận trách nhiệm mà không trông chờ được đền đáp, động cơ thúc giục họ chính là thành công.
Kỷ Dậu để ra tiêu chuẩn cao cho bản thân và mong đợi những người khác làm theo. Va chạm có thể xảy ra với đồng nghiệp khi các điều kiện này không được đảm bảo. Con giáp này nên học cách không đòi hỏi quá cao ở người khác và không nghiêm trọng hóa vấn đề.
Hành Thổ mang lại cho Kỷ Dậu sự ổn định và tính thực tế. Người sinh năm này thường điềm tĩnh và chín chắn. Họ khá dè dặt và thận trọng khi đưa ra quyết định. Trong khi Gà lửa và Gà sắt hiếm khi chịu nằm yên không cất tiếng gáy ca ngợi thành tựu và phẩm chất của mình, Gà đất lại chả mấy quan tâm tới điều này. Không uyên bác như những tuổi Dậu còn lại, Kỷ Dậu nổi trội bởi trí thông minh mang tính thực tế, kết quả của những quan sát bền bỉ và sự ngấm dần những bài học mà cuộc đời đã dạy.
Sự trầm tĩnh của Kỷ Dậu có thể chuyển thành những thay đổi mang tính triết lý ở tuổi trung niên. Con giáp này có thể có niềm tin sâu xa ở tôn giáo và các lĩnh vực tâm linh.
Ở mặt trái của vấn đề, hành Thổ khiến Kỷ Dậu thiếu linh họat hơn các tuổi Dậu còn lại. Họ khá cương quyết và không khoan nhượng trong quan điểm cũng như quan hệ với mọi người. Gà đất có thể bám quá chặt vào một niềm tin hay quan điểm nào đó, nhất là khi đã đứng tuổi.
Kỷ Dậu có nhu cầu hết sức lớn về an toàn vật chất và tình cảm. Cũng giống như những chú gà chẳng muốn rời xa trang trại, con giáp này hạnh phúc nhất khi sống giữa môi trường quen thuộc đã lâu. Họ không muốn có những trải nghiệm mới kỳ lạ. Kỷ Dậu tìm kiếm bạn đời có thể tuyệt đối trung thành và chung thủy.
Tuổi Dậu không phải con giáp dễ tính nhất, và hơn ai hết họ hiểu rất rõ điều này. Người sinh năm Dậu cần bạn đời biết chấp nhận những tính cách 'kiểu Dậu' và không phản đối việc họ thường xuyên 'cục ta cục tác' quảng bá cho mình. Đổi lại, bạn đời sẽ được đền đáp bằng đức tính cần mẫn và lòng trung thành vĩnh viễn của tuổi Dậu. Những phẩm chất này đặc biệt ăn sâu ở Kỷ Dậu, con người cực kỳ đáng tin cậy và trung thành tới tận xương tủy. Hết mình vì gia đình, bất kể là nam hay nữ, Kỷ Dậu sẽ vận dụng tối đa khả năng để hoàn thành các trách nhiệm gia đình. Nếu là người trụ cột, họ sẽ cố gắng đảm bảo mọi nhu cầu vật chất và tiện nghi của người thân. Nếu là người nội trợ, họ sẽ giữ cho nhà cửa luôn sạch sẽ và yên ấm.
ST
Tuesday, May 22, 2012
Monday, May 21, 2012
Saturday, May 19, 2012
Friday, May 18, 2012
Thursday, May 17, 2012
Tuesday, May 15, 2012
Sunday, May 13, 2012
Saturday, May 12, 2012
FS 14
Rating: | |
Category: | Other |
Thông thường, quá trình xuất tinh kéo dài trong 5 giây và cho ra 2,25 ml tinh dịch. Điều đó có nghĩa lưu lượng thông qua cơ quan sinh dục của một người đàn ông bằng (37,5 MB x 100.000.000 x 2,25) / 5 = 1 687 500 000 000 000 ...byte/giây = 1,6875 ТB/giây.
Vậy tế bào trứng của phụ nữ phải chống lại cuộc tấn công DDoS ở 1,5 terabyte/giây, và chỉ cho phép thông qua đúng một (!) gói dữ liệu duy nhất, đó chính là bức tường lửa phần cứng tốt nhất trên Thế giới !
Nhược điểm của nó là chỉ với một gói dữ liệu nhỏ mà nó cho phép thông qua, hệ thống sẽ treo luôn 9 tháng !
Thursday, May 10, 2012
Sunday, May 6, 2012
Saturday, May 5, 2012
FS 13
Rating: | |
Category: | Other |
Husband says, "FUCK HIM!"
Wife says, I already did. You go back to work on Monday !
:)))
-ST-
Friday, May 4, 2012
Sự khác biệt quá lớn giữa người Việt Nam và người Nhật
Sự khác biệt quá lớn giữa người Việt Nam và người Nhật
Trước đây do công việc tôi có dịp đi Nhật nhiều lần cũng như đi nhiều nước khác trên thế giới. Nước Nhật không phải là nước mà tôi thích đến nhất (có thể vì đắt đỏ quá) nhưng đó là đất nước mà tôi nể phục nhất – không chỉ phục ở những thành tựu của sự văn minh, những công trình kiến trúc tuyệt mỹ mà còn ở yếu tố con người.
Kể từ đó tôi luôn tò mò tìm hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của các con cháu Thái Dương Thần Nữ.
Càng biết thêm về họ tôi càng phục họ hơn. Đó là một dân tộc có nhiều điểm rất đặc biệt. Một dân tộc luôn tự hào về những giá trị truyền thống nhưng khi cần cũng sẵn sàng dứt bỏ những gì đã lỗi thời. Một dân tộc mang niềm kiêu hãnh lớn lao nhưng đồng thời cũng luôn biết học hỏi cái hay của người khác. Một dân tộc đã từng đánh bại các đế quốc Mông Cổ, Trung Hoa và Nga Sô nhưng cũng biết nuốt cái nhục bại trận để vươn lên thành một cường quốc kinh tế. Một dân tộc ít khi ồn ào lớn tiếng, và luôn xem trọng sự ngăn nắp sạch sẽ. Nhưng đặc biệt hơn cả – đó là một dân tộc chưa bao giờ biết đầu hàng trước nghịch cảnh.
Tôi nhớ trước đây có đọc một bài viết của một người Việt sống lâu năm tại Nhật, quên mất tên tác giả, trong đó ông có nêu ra một chi tiết để phân biệt giữa người Nhật bản địa và người ngoại quốc sống ở Nhật – đó là nhìn qua cách phơi quần áo. Người ngoại quốc phơi lung tung, còn người Nhật phơi theo thứ tự, quần theo quần, áo theo áo….
Đúng như nhà văn Haruki Murakami đã nhận định: “Người Nhật là kho tàng của nước Nhật”. Tôi rất cám ơn đất nước này vì chính người Nhật đã cho tôi một niềm tin rằng bất cứ một đất nước nào, dù nhỏ, dù bị bất lợi về địa lý, tài nguyên… nhưng nếu dân tộc đó có một nhân sinh quan đúng đắn thì vẫn có thể trở thành một dân tộc giàu mạnh.
***
Thiên tai động đất và sóng thần xảy ra ở Nhật cách đây 2 tháng, mặc dầu những tin tức liên quan đến biến cố này không còn được nhắc đến nữa, nhưng đối với những người Việt Nam còn quan tâm đến đất nước thì những dư âm của nó vẫn còn để lại nhiều vương vấn suy tư. Cùng là hai nước nhỏ ở Á Châu nhưng định mệnh nào đã đưa đẩy hai dân tộc khác biệt nhau quá xa. Một dân tộc mà mỗi khi nhắc tới, từ Đông sang Tây, đều phải ngã mũ bái phục, còn dân tộc kia thì ít khi được nhắc đến, hay nếu có thì thường là những điều không lấy gì làm vinh dự cho lắm.
Sau biến cố này đã có hàng ngàn ý kiến xuất hiện trên các diễn đàn Internet đặt câu hỏi: “Tại sao lại có sự khác biệt quá lớn giữa người Việt và người Nhật”, phần lớn những ý kiến này xuất phát từ những người trẻ đang sống ở Việt Nam. Đó là một tín hiệu đáng mừng cho thấy có nhiều người Việt Nam đang thao thức muốn thay đổi số phận của đất nước mình.
Đây là một đề tài rất lớn và đòi hỏi sự suy nghĩ, nghiên cứu nghiêm túc của nhiều người nhất là những nhà trí thức. Bài viết này để chia sẻ câu hỏi đó và chỉ nên xem như những lời góp ý rất khiêm tốn.
Sự chênh lệch giữa Việt Nam và Nhật Bản không phải chỉ xảy ra bây giờ, từ đầu thế kỷ 20 Nhật đã vượt ta rất xa. Trong cuốn “Niên Biểu” cụ Phan bội Châu đã kể lại kinh nghiệm của mình sau hai lần đến nước Nhật để tìm đường cứu nước (lần đầu tiên vào năm 1905). Những điều tai nghe mắt thấy tại đây khiến cụ rất phục tinh thần của dân tộc Nhật Bản. Người phu xe, thuộc giai cấp lao động bình dân, chở cụ đi tìm một sinh viên người Trung Hoa, mất nhiều thời gian công sức mà cuối cùng vẫn nhận đúng 52 xu: “Than ôi! trình độ trí thức dân nước ta xem với tên phu xe Nhật Bản chẳng dám chết thẹn lắm sao!”.
Nước Nhật nằm ở vị trí đầu sóng ngọn gió, chịu liên tục những thiên tai trong suốt chiều dài lịch sử và họ chấp nhận định mệnh đó với lòng can đảm. Thiên tai vừa rồi rất nhỏ so với trận động đất tại Tokyo vào năm 1923 và hai quả bom nguyên tử vào cuối Đệ Nhị Thế Chiến. Nhờ phương tiện truyền thông quá văn minh cho nên cả thế giới vừa rồi có cơ hội nhìn thấy rõ hơn “tinh thần Nhật Bản” trong cơn nguy biến.
Trận động đất xảy ra tại Tokyo ngày 1/9/1923 đã làm cho 130,000 người thiệt mạng, Yokohama bị tàn phá hoàn toàn, phân nửa của Tokyo bị tiêu hủy. Trong quyển “Thảm nạn Nhật Bản” (Le désastre Japonais) của đại sứ Pháp tại Nhật thời đó thuật lại: ”Từng cá nhân kẻ góp chút gạo, kẻ đem chiếc xuồng để giúp đỡ nhau như một đại gia đình”chứng tỏ là họ có một truyền thống tương thân tương ái lâu đời.
Vào cuối Đệ Nhị Thế Chiến hai quả bom nguyên tử bỏ xuống Hiroshima và Nagasaki, ngay lập tức làm thiệt mạng khoảng 150,000 người. Những thành phố kỹ nghệ của Nhật cũng bị tàn phá nặng nề vì những trận mưa bom của phi cơ Đồng Minh. Lần đầu tiên trong lịch sử người Nhật phải chấp nhận đầu hàng và là nỗi nhục quá lớn đối với họ như lời của Nhật Hoàng Hirorito: “Chúng ta phải chịu đựng những điều không thể chịu đựng nỗi”.
Không có hình ảnh nào thê thảm như nước Nhật lúc đó, kinh tế gần như bị kiệt quệ hoàn toàn. Tuy nhiên Đồng Minh có thể tiêu diệt nước Nhật nhưng không thể tiêu diệt được tinh thần của người Nhật, họ đã biến cái nhục thua trận thành sức mạnh để vươn lên từ đống tro tàn.
Đến năm 1970, chỉ có 25 năm, một nước bại trận hoang tàn đổ nát trở thành một cường quốc kinh tế đứng thứ nhì trên thế giới, chỉ thua có Hoa Kỳ. Danh từ “Phép lạ kinh tế” phát xuất từ hiện tượng này.
Trong 7 năm từ 1945 cho đến 1952, tướng MacArthur, thay mặt Hoa Kỳ quản trị nước Nhật với tư cách là Chỉ Huy Tối Cao của Lực Lượng Đồng Minh (Supreme Commander of the Allied Powers) – vì nể phục và quý mến người Nhật cho nên vị tướng này muốn biến nước Nhật trở thành một “Nước Mỹ lý tưởng” hay nước Thụy Sĩ ở Á Châu. Tuy cuối cùng kết quả không được trọn vẹn như ý muốn của ông vì người Nhật không thể để mất hồn tính dân tộc. Nhưng nước Nhật được như ngày nay có công đóng góp rất lớn của tướng MacArthur.
Trở lại chuyện thiên tai vừa rồi, ngay sau đó có cả ngàn bài viết ca ngợi tinh thần của người Nhật. Nhiều tờ báo lớn của Tây Phương đi tít trang mặt: “Người Nhật: Một Dân Tộc Vĩ Đại”. Nhật báo lớn nhất của Mỹ, New York Times, số ra ngày 20 tháng 3 đăng bài “Những điều người Nhật có thể dạy chúng ta” của ký giả Nicholas Kriftoff. Đúng như lời của nhà báo Ngô Nhân Dụng đã viết: “Một dân tộc, và mỗi con người, khi bị thử thách trong cơn hoạn nạn, là lúc chứng tỏ mình lớn hay nhỏ, có đáng kính trọng hay không”.
Dùng từ vĩ đại đối với nước Nhật không cường điệu chút nào, họ vĩ đại thật. Giữa cảnh chết chóc, nhà cửa tan nát, đói lạnh, tuyệt vọng… vậy mà họ vẫn không để mất nhân cách, mọi người nối đuôi nhau chờ đợi hàng giờ để lãnh thức ăn, tuyệt đối không oán trách trời, không trách chính quyền, không lớn tiếng, không ồn ào, kiên nhẫn chờ đợi đến phiên mình. Một đất nước mà trong cơn khốn khó, không đổ lỗi cho nhau, từ quan đến dân, trăm người như một, trên dưới một lòng lo tìm cách đối phó, thì đất nước đó xứng đáng là một đất nước vĩ đại.
Toàn bộ nội các Nhật làm việc gần như 24/24. Các hiệu trưởng ngủ lại trường cho đến khi học sinh cuối cùng được di chuyển đi. Các siêu thị hoàn toàn không lợi dụng tình cảnh này để tăng giá. Tiền rơi ngoài đường từ những căn nhà đổ nát không ai màng tới thì đừng nói chi đến chuyện hôi của. Ông Gregory Pflugfelder, giáo sư chuyên nghiên cứu văn hóa Nhật Bản tại Đại Học Columbia (Mỹ) đã nhận xét về người Nhật sau thiên tai này như sau: “Hôi của đơn giản là không xảy ra ở Nhật Bản. Tôi thậm chí còn không chắn rằng trong ngôn ngữ Nhật Bản có từ ngữ này.”
Người Nhật là một dân tộc có tinh thần độc lập, tự trọng và lòng yêu nước rất cao, không chờ đợi ai mở lòng thương hại, sau những hoang tàn đổ nát, mọi người cùng nhau bắt tay xây dựng lại.
Mặc dầu chính phủ Hoa Kỳ đề nghị đến giúp dập tắt lò nguyên tử Fukushima nhưng họ từ chối. Xa lộ tại thành phố Naka, thuộc tỉnh Ibaraki bị hư hại nặng do động đất. Chỉ một tuần sau, ngày 17/3 các công nhân cầu đường Nhật bắt đầu sửa chữa, chỉ 6 ngày sau xa lộ này đã hoàn tất, ngay cả Hoa Kỳ có lẽ cũng không thể đạt được kỷ lục này.
Từ Nhật Hoàng Akihito, Thủ Tướng Naoto, cho đến các thường dân đều tự tin rằng: “Chúng tôi sẽ phục hồi” như họ đã từng làm trong quá khứ. Cho đến hôm nay (18/5) theo những tin mà chúng ta đọc được trên Internet thì những nơi bị tàn phá đang được phục hồi nhanh chóng. Có thể chỉ 2, 3 năm sau nếu có dịp đến đây chúng ta sẽ thấy cảnh vật hoàn toàn thay đổi.
Điều đáng chú ý nhất trong thiên tai này đối với người viết – chính là thái độ của trẻ em. Đến xứ nào, chỉ cần nhìn qua tuổi trẻ là có thể đoán được tương lai của xứ đó, bởi vì tuổi trẻ là hy vọng, là tương lai của đất nước. Không phải chỉ có em học sinh 9 tuổi mất cha mất mẹ, đang đói khát nhưng vẫn từ chối sự ưu tiên hơn người khác được cả thế giới biết đến, mà còn có cả ngàn em học sinh Nhật khác trong hoàn cảnh tương tự vẫn luôn luôn giữ tinh thần kỹ luật và lễ phép.
Những em nhỏ, có em còn được bồng trên tay, có em ngồi bên cạnh mẹ trong các nơi tạm cư, mặc dầu đói khát từ mấy ngày qua nhưng nét mặt của các em vẫn bình thản chờ đợi thức ăn mang đến. Những em bé này được dạy dỗ từ nhỏ tinh thần kỷ luật, tự trọng, danh dự và khắc kỷ… không phải chỉ học ở trường hay qua sách vở mà còn qua những tấm gương của người lớn trong những hoàn cảnh thực tế và được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Mai đây nếu có một cuốn sách giới thiệu những nét đẹp nhất, cao thượng nhất của con người sống trên hành tinh này thì cuốn sách đó không thể thiếu được những hình ảnh của người Nhật trong thiên tai vừa qua.
Trông người lại nghĩ đến ta!
Trong bài “Góc ảnh chiếu từ nước Nhật”, nhạc sĩ Tuấn Khanh (ở VN) đã viết một câu thật thấm thía:
“Đôi khi giữa những hoang tàn đó của nước Nhật, người ta bừng sáng hy vọng và đôi khi sống giữa những điều được gọi tên là bình yên của đất nước mình, một người Việt Nam vẫn có thể cảm nhận được những ảnh chiếu sắc cạnh của sự hoang tàn”.
Một số người đặt câu hỏi: Nếu tai họa như nước Nhật xảy ra tại VN thì chuyện gì sẽ xảy ra? Bà Mạc Việt Hồng đã diễn tả bức tranh đó như thế này:
- Động đất có khi chết 200 nhưng giẫm đạp lên nhau mà chạy, chết thêm nghìn nữa.
- Các ban ngành sẽ họp bàn cách cứu hộ từ ngày này qua ngày kia.
- Cướp giật hôi của sẽ phổ biến, hoa người ta còn cướp giật nói chi tới đồ ăn hay tiền bạc vào lúc hỗn quan hỗn quân như vậy. Người đi hôi của sẽ nhiều hơn người đi cứu trợ.
- Nếu có phát khẩu phần ăn sẽ chẳng có hàng lối gì, bà già trẻ nhỏ sẽ bị chen cho bẹp ruột, ai thắc mắc hay nhìn đểu mấy kẻ chen lấn, thì “bố cho mày mấy chưởng”.
- Sẽ xuất hiện đủ loại cò: Cò mua, cò bán, cò di tản, cò cứu trợ, cò bệnh viện… tha hồ chặt chém đồng bào.
- Tiền và hàng cứu trợ sẽ vào tay dân thì ít, cửa quan thì nhiều.
- Ai muốn người nhà mình đang kẹt trong đống đổ nát được đào bới, tìm kiếm trước thì hãy chi đẹp cho đội cứu hộ.
- Khu nào có quan chức ở thì được ưu tiên cứu hộ trước, khu nào dân đen sinh sống thì cứu sau.
- Cửa hàng sẽ thi nhau tăng giá, bắt chẹt những người khốn khổ.
- Tổ chức nào, tôn giáo nào muốn cứu trợ thì phải được sự đồng ý của Mặt trận Tổ quốc và các cấp chính quyền kẻo các “thế lực thù địch” lợi dụng.
…v.v….
Tôi không nghĩ là bà Mạc Việt Hồng nói quá đáng. Chúng ta cũng không cần phải có kinh nghiệm thực tế, chỉ cần đọc qua báo trong nước sau mỗi lần có thiên tai cũng đủ biết là những ghi nhận trên của tác giả không sai chút nào. Nói chung nạn nhân nếu muốn sống sót phải làm theo bản năng “mạnh được yếu thua” hay “khôn nhờ dại chịu”, còn quan chức chính quyền thì coi đó như thời cơ để kiếm tiền.
Có thể có những quý vị nghĩ rằng: không nên quá đề cao người khác và rẻ rúng thân phận của mình – vì phải giữ lại niềm tự hào dân tộc. Riêng tôi thì không đồng ý với những quan điểm như thế.
Có hãnh diện gì khi nói ra những điều không hay về chính dân tộc mình, người viết cũng là người Việt, cũng có tất cả những thói hư tật xấu của người VN. Nhưng thiết nghĩ, muốn thoát khỏi sự thua kém, trước hết phải dám can đảm biết nhìn lại chính mình, phải biết mình tốt chỗ nào, xấu chỗ nào, đang đứng tại đâu và cần phải làm những gì. Cũng giống như một người sinh ra trong một gia đình nghèo khó bất hạnh, phải biết chấp nhận số phận đó, nhưng chấp nhận để tìm cách vươn lên chớ không phải chấp nhận để đầu hàng hoàn cảnh.
Gần một trăm năm nước đây, Lỗ Tấn từ bỏ nghề y chuyển sang viết văn để mong đánh thức được dân tộc Trung Hoa ra khỏi căn bệnh bạc nhược bằng những toa thuốc cực đắng như “AQ chính truyện”, gần đây nhà văn Bá Dương tiếp nối tinh thần đó với “Người Trung Quốc xấu xí” cũng được nhiều đồng bào của ông cho đó là một đóng góp đáng kể. Cuộc cách mạnh Duy Tân của Minh Trị Thiên Hoàng vào giữa thế kỷ 19 chắc chắn sẽ không thành công được như vậy nếu những nhà tư tưởng của Nhật lúc đó không vạch ra cho đồng bào của họ thấy được những những cái yếu kém trong văn hóa truyền thống cần phải bỏ đi để học hỏi những cái hay của Tây Phương, nhà văn Miyake Setsurei, dành riêng một cuốn sách công phu “Người Nhật xấu xa” xuất bản năm 1891 để đánh thức người Nhật ra khỏi căn bệnh lạc hậu.
Chúng ta chỉ có thể yêu nước nếu chúng ta có niềm tự hào dân tộc. Nhưng tự hào vào những điều không có căn cứ hay không có thật sẽ có tác dụng ngược như những liều thuốc an thần. Những tự hào giả tạo này có khi vì thiếu hiểu biết, có khi vì mưu đồ chính trị của kẻ cầm quyền như trong hơn nửa thế kỷ qua, và tác hại của nó thì ngày nay chúng ta đã thấy rõ.
Trong khi đó, người Việt có những mâu thuẫn kỳ lạ. Chúng ta mang tự ái dân tộc rất cao nhưng đồng thời chúng ta cũng mang một tinh thần vọng ngoại mù quáng. Chúng ta thù ghét sự hiện diện của ngoại bang trên đất nước chúng ta bất kể sự hiện diện đó có chính đáng đến đâu, nhưng đồng thời giữa chúng ta cũng không tin lẫn nhau, xưa nay mọi giải pháp quan trọng của đất nước chúng ta đều trông chờ vào lý thuyết và giải pháp của người ngoại quốc, chớ không tự quyết định số phận của mình.
Có thể nói trong lịch sử hiện đại của VN, hoàn toàn trái ngược với các nhà cách mạng cùng thời, Phan Chu Trinh chọn giải pháp Khai Dân trí, Chấn Dân Khí, Hậu Dân sinh. Theo ông, muốn thoát khỏi ách đô hộ của ngoại bang và sự nghèo khổ lạc hậu, trước hết phải nâng cao dân trí, mở mang trí tuệ. Dân trí cao người dân sẽ ý thức được quyền làm người, quyền dân tộc, rồi từ đó sẽ tranh đấu bằng giải pháp chính trị để giành độc lập. Dân trí thấp kém cho dù có dành được độc lập thì vẫn tiếp tục là một dân tộc nô lệ ở một hình thức khác. Ông là một trong những người Việt hiếm hoi nhìn ra nguyên nhân mất nước, nguy cơ dân tộc, không phải ở đâu khác mà là trong văn hóa, từ văn hóa mà ra.
Sau Đệ Nhị Thế Chiến có gần 30 nước dành được độc lập, phần lớn không đổ một giọt máu, chỉ có vài nước như VN, phải trả bằng máu và nước mắt của hàng triệu sinh mạng để cuối cùng trở thành một trong những nước nghèo khổ và lạc hậu nhất thế giới. Chọn lựa này là chọn lựa của dân tộc, của VN chớ không phải do sức ép của ngoại bang hay một lý do gì khác. Lòng yêu nước mù quáng biến dân tộc VN trở thành một lực lượng tiên phong trong cuộc tranh chấp giữa hai khối CS và Tự Do và luôn luôn hãnh diện với thế giới về một dân tộc “bước ra khỏi cửa là thấy anh hùng”.
Những bi kịch của đất nước hôm nay là cái giá phải trả cho sự chọn lựa đó.
Thật cay đắng cho những người hết lòng vì nước vì dân như Phan Chu Trinh, mặc dầu nhìn xa thấy rộng, tư tưởng nhân bản, kiến thức uyên bác, lòng yêu nước và nhiệt tình có thừa, nhưng cuối cùng Phong Trào Duy Tân của cụ đã thất bại chỉ vì không được sự ủng hộ rộng rãi của quần chúng, ngay cả cụ Phan Bội Châu – một đồng chí thân thiết với cụ trong nhiều năm cũng không ủng hộ quan điểm của cụ.
Là một người yêu nước chân thật ông không tự lừa dối mình và lừa dối dân tộc của mình bằng những chiêu bài mị dân, những điều tự hào không có thật. Ông là người nhìn thấy được vấn đề, và cố gắng đi tìm một phương thuốc cứu chữa.
Nhưng tại những nơi mà lưỡi gươm có tác dụng mạnh hơn ngòi bút thì những tiếng nói nhân bản như ông trở thành những tiếng kêu giữa sa mạc hoang vắng và ông trở nên lạc lõng trong một xã hội mà nếp suy nghĩ hủ lậu đã bám rễ quá lâu và quá chặt, trở thành một căn bệnh trầm kha hủy hoại đất nước và làm cho dân tộc sa vào vòng nô lệ.
Nhìn qua đất nước Nhật Bản, một dân tộc có chiều dài lịch sử gần giống như chúng ta, có diện tích gần bằng, dân số không chênh lệnh mấy (127 triệu so với 87 triệu), cũng chịu ảnh hưởng văn hóa Trung Hoa và Khổng Giáo, không khỏi làm cho chúng ta đau lòng khi thấy được sự khác biệt quá lớn giữa hai đất nước. Sự khác biệt về kinh tế, sự giàu có tiện nghi không phải là điều quan trọng, chủ yếu là sự khác biệt về cách suy nghĩ (mentality) giữa hai dân tộc.
Vào thời điểm 1858, khi người Pháp bắt đầu xăm lăng VN thì dân ta vẫn còn u mê bám vào những giá trị đã lỗi thời, người Nhật tức thời bỏ những truyền thống hủ lậu, học hỏi những cái hay của Tây Phương để bắt kịp họ. Đến thời điểm sau Đệ Nhị Thế Chiến, VN muốn trở thành biểu tượng của một dân tộc anh hùng, người Nhật biết nuốt nhục của kẻ thua trận chịu sự đô hộ của Mỹ, tận dụng lòng mã thượng của kẻ chiến thắng, dồn mọi sinh lực dân tộc để vươn lên thành một cường quốc kinh tế.
Tại sao lại có sự khác biệt như vậy? Những nghiên cứu công phu và nghiêm chỉnh của các cơ quan quốc tế gần đây như Cơ quan Phát Triển Liên Hiệp Quốc (United Nations Development Program – UNDP) đã chứng minh một cách thuyết phục rằng sự chênh lệnh giàu nghèo giữa các quốc gia chủ yếu không phải do yếu tố địa lý, tài nguyên thiên nhiên, tôn giáo, chủng tộc… mà chủ yếu là do yếu tố văn hóa. Văn hóa quyết định tất cả. Văn hóa tạo ra nếp suy nghĩ (mentality) của mỗi dân tộc, và chính nếp suy nghĩ này làm cho mỗi dân tộc có ứng xử khác nhau khi đương đầu với cùng một thử thách.
Tại sao có những dân tộc mà quan chức chính phủ tham nhũng cả hàng triệu đô la như ở các nước Phi Châu mà mọi người vẫn xem đó là chuyện bình thường, trong lúc đó tại một nước khác – một bộ trưởng chỉ vì nhầm lẫn nhận 600 đô cho quỹ tranh cử đã phải xin lỗi quốc dân rồi từ chức (1)? tại sao một quốc gia nhỏ bé như Do Thái chưa tới 3 triệu dân (2) có thể chiến thắng cả khối Á Rập trong cuộc chiến năm 1967 và tồn tại vững mạnh cho đến ngày hôm nay? Trong lúc đó có những nền văn minh đã từng một thời ngự trị thế giới mà ngày nay biến mất … và còn cả ngàn thí dụ khác để chứng minh rằng chính yếu tố văn hóa quyết định sự tồn vong và sự lớn bé của mỗi dân tộc.
Những dân tộc như Đức, Nhật, Do Thái, Thụy Sĩ, Hòa Lan, Hoa Kỳ… cho dù bị thiên tai tàn phá đến đâu,
cho dù sống ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng vẫn có thể vươn trở thành những nước giàu mạnh, trái lại những xứ như Iraq, Nigeria, Venezuela, Angola, Libya… mặc dầu tràn ngập dầu hỏa nhưng vẫn là những nước nghèo.
Bước ngoặt quan trọng nhất đã làm thay đổi khoảng cách giữa ta và Nhật chính là cuộc cách mạng Duy Tân tại Nhật bắt đầu từ năm 1868. Trong lúc người Nhật tức thời thay đổi thì các vua chúa VN vẫn còn ngủ mê bên trong các bức tường cung điện ở Huế. Họ không thấy được thế giới đã thay đổi, vẫn tiếp tục tôn sùng và thần tượng Trung Quốc trong lúc nước này đã bị thua thê thảm trước sức mạnh của Tây Phương.
Vào tháng 7 năm 1853 khi triều đình Tokugawa từ chối không cho Thuyền trưởng người Mỹ Mathew Perry lên bờ để trao bức thư của Tổng Thống Fillmore, ông ra lệnh bắn vào thành phố Edo (Tokyo ngày nay). Những quả đại bác này đã làm cho người Nhật thức tỉnh ngay. Lòng ái quốc và niềm tự hào dân tộc đã làm cho họ đoàn kết lại để tìm cách giúp đất nước thoát khỏi nguy cơ nô lệ. Chính sự thức tỉnh này đã mở đầu cuộc cách mạng Minh Trị Duy Tân kéo dài 44 năm.
Đó là một cuộc cách mạnh đúng nghĩa, một cuộc cách mạng triệt để, họ làm đến nơi đến chốn, kẻ đi Mỹ, người đi Âu Châu, kẻ đi chính thức người đi lậu bằng cách trốn xuống tàu buôn Tây Phương như trường hợp của thần đồng Yoshida Shôin, tất cả đều cùng một mục đích là tìm đến tận nguồn cội của nền văn minh để học hỏi những cái tinh túy mang về thay đổi đất nước. Họ từ bỏ một cách dứt khoát tất cả những cái cũ không còn hợp nhưng không để mất tinh thần độc lập. Họ không phải chỉ có một ông vua Minh Trị hết lòng yêu nước mà cả trăm ngàn những tấm lòng như thế quyết tâm đưa nước Nhật lên vị trí ngang hàng với các nước Tây Phương.
Khi nói đến cuộc Duy Tân Minh Trị nhiều người vẫn lầm tưởng đó là cuộc cách mạng kỹ nghệ, mở cửa để giao thương và học hỏi kỹ thuật của Phương Tây. Thật sự không phải như thế, học hỏi kỹ thuật chỉ là mặt nổi, chủ yếu là người Nhật học hỏi những tinh túy về tư tưởng của người Tây Phương để khai sáng trí tuệ cho dân tộc của họ.
Chỉ có vài quả bom của Thuyền Trưởng Mathew Perry đã làm cho người Nhật thức tỉnh, trong lúc đó nhìn lại đất nước chúng ta, kể từ thời điểm 1853 cho đến hôm nay đã có hàng trăm ngàn quả bom đã rơi xuống đất nước Việt Nam, không những chỉ tàn phá hình hài đất nước mà còn làm tan nát tâm hồn dân tộc với bao sự ngậm ngùi, nhục nhã đắng cay của một dân tộc nhược tiểu. Nhưng tất cả những nỗi đau đó vẫn chưa đủ để làm cho người Việt thức tỉnh, để thấy cần phải có một nhu cầu thay đổi cần thiết như người Nhật đã làm từ giữa thế kỷ thứ kỷ 19.
Vào tháng 8 năm 1858 người Pháp bắt đầu cuộc chiến xăm lăng đất nước VN, trước đó vào mùa thu năm 1847 để phản đối chính sách cấm đạo của vua Thiệu Trị, Trung tướng Rigault de Genouilly đã bắn chìm 5 chiếc thuyền của Việt Nam, năm 1842 Trung Quốc đã bại trận thê thảm trước sức mạnh của Tây Phương trong cuộc chiến Nha Phiến.
Nhưng tiếc thay tất cả những dấu hiệu cảnh cáo đó vẫn chưa đủ để làm cho triều đình nhà Nguyễn thức tỉnh. Đến lúc đó họ vẫn không nhận ra rằng đất nước đang đứng trước khúc quanh của lịch sử. Từ thời điểm năm 1842 hay 1847 cho đến 1858, đó là một khoảng thời gian rất dài (14 năm), nếu các vua nhà Nguyễn thức thời, khôn khéo như các vua chúa Nhật Bản thì đất nước chúng ta đâu phải chịu 80 năm đô hộ của người Pháp và đâu phải chịu tai họa văn hóa kéo dài đến hôm nay.
© Phạm Hoài Nam
Link: http://www.gocnhinalan.com/bai-cua-khach/khc-bit-qu-ln-gia-ngi-vit-nam-ngi-nht.html