Followers

Thursday, December 1, 2011

Ngôi sao bi nhốt

Note: Copy bài này trên mạng, người được nói trong bài này lứa tuổi 6X và từ cách đây vài năm mình rất phục tài khi đọc những bài viết của người này hồi YH!360, cầu mong sự may mắn đến với người tài giỏi...:

Ngôi sao bị nhốt

 

  Trong bài “Lạm phát Vit Nam – Thử tìm nguyên nhân” ca tôi, viết hi tháng 3 năm 2008, có đoạn trích dn - “Hc gi Trn Đông Chn vch ra cái cơ chế maphia ở Vit Nam như sau: Họ không hình thành nên những phe nhóm riêng rẽ cụ thể nào cả, mà len lỏi có mặt ở tất cả mọi nơi, từ cơ quan đảng đến nhà nuớc, chính phủ đến quốc hội, trung ương đến địa phương, cơ quan hành chính đến các doanh nghiệp. Cũng không có một thỏa thuận liên minh nào được cam kết nhưng bọn họ phối hợp hành động rất ăn ý và đồng bộ nhờ có một mục tiêu chung là trục lợi. Họ không thể hiện chính kiến riêng và luôn hoan nghênh tất cả các nghị quyết của đảng, chỉ thị của chính phủ, dự luật của quốc hội và các quyết định của chính quyền địa phương cho dù là chúng mang tính bảo thủ hay cấp tiến... Nhưng điều tồi tệ và nguy hại nhất ở đây chính là những kẻ cơ hội này đang được các thế lực nước ngoài hỗ trợ và nuôi dưỡng vì quan hệ cộng sinh và vì những kế hoạch dài hơn””.

 

Ít lâu sau ngày viết bài đó tôi mi biết người được tôi tôn xưng “hc gi” là mt tác gi tr cùng tui Bính Ng vi con trai tôi. Anh tên là Trần Huỳnh Duy Thc. Xét v Thiên Can, anh li cùng can Bính vi tôi. Tử vi bo: Bính biến vi sư, Bính biến vi tù. Trong tư cách “sư”, anh xng đáng bậc thầy ca nhiu cán b lãnh đo ĐCSVN. Nhưng, qu là anh đang b tng tù. Phiên tòa phúc thẩm ngày 11/5/2010 đã kết án anh 16 năm tù và 5 năm qun chế (bản án s 254/2010/HSPT) vi ti danh “hot đng nhm lt đ chính quyn nhân dân” theo điều 79 B lut Hình sự.

Bài viết này mang đu đ “Ngôi sao b nht” vì tôi nghĩ đến mt B. Obama (4 – 8 - 1961), mt D.Medvedev (14 – 12 – 1965), mt Y. Shinawatra (21 – 6 – 1967) … ở Vit Nam. Những người này đu cùng đ tui, cùng tm tư duy vi Trn Huỳnh Duy Thc (29 – 11 – 1966).

 

Trong lĩnh vực kinh tế: Từ mt ca hàng kinh doanh máy tính nh hp doanh vi Lê Thăng Long (cùng học IT ti Trường Đi hc Bách khoa TPHCM), tháng 5 năm 2001 họ đã mua lại được Cty Mligo Solution và sáu tháng sau đó, tháng 11/2001, Trn Huỳnh Duy Thức đã nm tay Lê Thăng Long đĩnh đạc bước chân vào th trường M, mua lại công ngh VoIp (giao thc Internet) ri v thành lp Cty Global EIS và Cty OCI với hàng trăm nhân viên và nhà khoa hc.

EIS và OCI một thi tng được báo chí đánh giá là niềm t hào ca IT VN khi tiên phong đu tư nước ngoài. EIS được mt t báo quen viết bài khen đ khai thác qung cáo gi đó là Giác đu trên đt Mỹ.

Không chỉ thành đt trong kinh doanh, kiến thc kinh tế còn đ sâu sc đ THDT đưa ra được nhng d báo tầm quc s rt đáng nể:

 

“Tôi còn nhớ, cui năm 2007, th trường chng khoán Việt Nam đang căng phồng như bong bóng. Vào thi đim đó, mãi lc chng khoán ln đu tiên đã len lỏi vào hu hết các tng lp dân chúng Vit Nam. Ngoài công chức, doanh nhân, trong các phiên giao dịch chưa chính thc (OTC) và sàn chứng khoán, người ta thy s có mt ca không ít bà ni tr, các bác nông dân lam lũ. Sự xut hin kp thi bài viết “Vit Nam đng đang đâu và s về đâu” của bác Trn Đông Chn như là mt liu thuốc có công dụng gii “say” cho nhiều người đang b mãi lc chng khoán cun hút. Bên cnh kiến thc sâu sc về tài chính và tiền t, người đc còn cm nhn s tinh túy ca bác Chn trong vic sử dng 02 câu sm Trng Trình (Nguyn Bnh Khiêm) đ cnh báo dân chúng về him họa ca nhng cái vòi Bch Tuc tài chính quc tế khi quyết đnh đu tư vào chứng khoán. Vì vy, bài viết ca bác Chn đã vinh d được s dng trong chương trình thời s ca đài truyn hình quc gia Vit Nam (VTV) cnh báo dân chúng vào thời điểm y”.

 

Một nhà báo đã tng viết như vy trên mng.

      

Về mt khoa hc-công ngh: Nhiều người tha nhn rng chính THDT và công ty EIS, OCI ca anh đã đi tiên phong “thị trường hóa” gic mơ tin hc ch mi được nhen lên t các chương trình nghiên cứu cp quc gia kiu như ca nhà toán hc Phan Đình Diu. Do vy, anh có thể xem là mt trong nhng người đã lp công đu trong s nghip xây dng nn công nghệ thông tin Vit Nam.

Ngoài ra, như li trong thư ca thân ph THDT, ông Trần Văn Huỳnh, cán bộ Phòng Văn hóa Đi ngoi TP.HCM gi ch tch nước Nguyễn Minh Triết, đã viết v con mình:

“Trong nhiều năm qua, Thc đã dành thi gian, tâm huyết, sc lc nghiên cu v kinh tế hc, chính tr hc và tình hình kinh tế, chính tr, xã hi, văn hóa ca đt nước vi mc đích là cnh báo đến lãnh đạo đng đu Nhà nước, Đng và Chính ph v nhng nguy cơ ca đt nước có th bị thôn tính biến thành thuc đa kiu mi trong thi đi toàn cu hóa. Đu tiên, Thức đã gi thư trc tiếp đến mt s v lãnh đo thông qua con đường công văn chính thức bưu đin và nh mt s người có quan h gi trc tiếp nhưng không đến được tn tay ca các v lãnh đo đó. Trong s các bc thư này, có bc thư ngày 7/1/2004 mà Thức đã gi cho Ch Tch, lúc đó là Bí Thư Thành y TP.HCM và bức thư ngày 14/4/2007 gi cho Th tướng Nguyn Tn Dũng …. Do đó, Thc đã chn cách viết blog đ đăng ti nhng bài viết cnh báo v nguy cơ đt nước nhưng vn chưa được quan tâm ca lãnh đo trong khi các nguy cơ vn tiếp tc phát trin ngày một nguy cp”.

Trần huỳnh Duy Thc đã viết nhng gì?

* Anh chỉ ra những sai lm ca Chính ph và Quc hi trong vic vch kế hoch phát trin và mục tiêu tăng trưởng:

 

“Vào tháng này năm ngoái, quốc hội biểu quyết thông qua nghị quyết v kế hoch phát trin kinh tế - xã hội năm 2008 theo đề xuất của chính phủ. Mặc dù tình hình lạm phát lúc đó đã đến mức báo động nhưng chính phủ và quốc hội vẫn xây dựng mục tiêu tăng trưởng GDP 8,5% - 9%. Con số này là một cơ sở để đòi phải tăng cường đầu tư, nghị quyết nêu rõ đầu tư sẽ đạt 42% GDP trong cùng năm tài khóa 2008 - một con số rất cao và tỷ lệ nghịch với chất lượng tăng trưởng nhưng tỷ lệ thuận với giá trị tham nhũng. Kết quả là các doanh nghiệp nhà nước, đặc biệt là các tập đoàn và tổng công ty, được rót ngân sách khổng lồ và đầu tư tràn lan vào đủ thứ lĩnh vực. Nguy cơ lạm phát không hề được tháo ngòi nổ từ gốc mà lại còn bị đổ thêm dầu vào lửa bởi nạn đầu tư ăn xổi ở thì này. Hậu quả thì thấy ngay lập tức, lạm phát và nhập siêu phi mã chóng mặt. Chính phủ buộc phải thắt chặt tiền tệ nâng lãi suất lên còn chóng mặt hơn.

 

... Sự tăng trưởng không dựa trên tăng năng suất thì làm sao nói đến phát triển bền vững được. Mà làm sao có được việc làm mới trong khi lực lượng duy nhất làm được điều này trong nhiều năm qua là các doanh nghiệp vừa và nhỏ đang hấp hối và đã chết gần một nửa. Thực ra không ít người thừa hiểu rằng những con số mục tiêu về việc làm này được đưa ra để che dấu tình trạng thất nghiệp đã và sẽ còn tăng nhanh và phức tạp trong thời gian tới. Tội phạm và tệ nạn xã hội cũng theo đó mà tăng mạnh” (1).

      

* Anh vạch rõ cái mt trái đang hoành hành ca thị trường chng khoán nước ta:



Nhưng thật trớ trêu, thị trường chứng khoán bị biến thành nơi rửa tiền, để đầu cơ trục lợi ngắn hạn, vốn thực sự được huy động để đưa vào nền kinh tế chẳng bao nhiêu, nguy cơ rủi ro cho các ngân hàng không hề giảm đi mà còn trầm trọng hơn vì người ta vay vốn ngân hàng đổ vào chứng khoán; cổ phần hóa bị biến thành cơ hội rất tốt để bán rẻ tài sản toàn dân cho nước ngoài để các quan chức tham nhũng trục lợi. Năng lực thực thi các chính sách vĩ mô của chính quyền các cấp, từ trung ương đến địa phương đang thực sự bị thách thức bởi những kẻ cơ hội. Lực lượng này phát triển kinh khủng kể từ sau đại hội X nhưng lại không dễ bị nhận dạng vì bọn họ không hình thành nên những phe nhóm riêng rẽ cụ thể nào cả, mà len lỏi có mặt ở tất cả mọi nơi từ cơ quan đảng đến nhà nước, chính phủ đến quốc hội, trung ương đến địa phương, cơ quan hành chính đến các doanh nghiệp” (2).



* Và dự báo cái nguy cơ khủng hong đang hin hu:

 

“Các giá trị danh nghĩa ở Việt Nam hiện nay là những bong bóng khổng lồ liên thông nhau. Thời gian qua chúng chưa hề được xả hơi để giảm nguy cơ nổ tung, áp lực từ chỗ này chỉ được chuyển tạm thời qua chỗ khác mà thôi. Chứng khoán và bất động sản bơm hơi qua lạm phát và lãi suất, từ đây bơm tiếp vào tỷ giá. Bây giờ nó đang tìm cách để bơm vòng lại bất động sản, nếu biện pháp “kích cầu” bất động sản lần này không có tác dụng thì quả bóng tỷ giá sẽ nổ tung. Khủng hoảng do bong bóng xảy ra trong tình trạng nội lực suy kiệt như Việt Nam lúc này sẽ gây ra một sự sụp đổ toàn diện.

 

Nhiều nước trên thế giới cũng đang khủng hoảng, nhưng nước nào có nguồn lực trong nước được chăm sóc tốt và thực chất – tức là có nền tảng vững thì cho dù khủng hoảng có rất nặng nề đi nữa, nền kinh tế nước đó vẫn có khả năng điều chỉnh và nhanh chóng tạo ra cơ hội mới để phát triển. Việt Nam lâu nay luôn thiếu vắng những biện pháp chăm sóc từ gốc làm nó ngày càng mục ruỗng do đó mà nội lực của quốc gia ngày càng suy kiệt. Nguồn lực trong nước không chỉ ít được tạo mới mà còn bị khai thác tràn lan và phí phạm”(1).

 

“……sự tồn tại trong thoi thóp hiện nay của các tập đoàn kinh tế nhà nước đơn thuần chỉ dựa vào sự cung cấp tài chính từ chính phủ cũng như bó hẹp hoạt động trong phạm vi sân nhà mà thôi. Cái gói kích cầu kinh tế kia thực chất đã được dùng vào việc vực dậy các tập đoàn ăn hại này tồn tại được ngày nào hay ngày đó. Nhưng liệu các doanh nghiệp này có sống dựa mãi được vào ngân sách nhà nước hay không? Khi tiền hết thì mỗi lương duyên tốt đẹp này e rằng phải sớm nói lời chia tay”(5).


* Anh xót xa cho thân phận hẩm hiu ca nông dân nước ta:

 

“Với người nông dân thì tương lai trước mắt còn mờ mịt hơn rất nhiều. Lực lượng lao động trong khu vực này ngày càng tăng cả về con số lẫn tỷ lệ. Trong khi đó tư liệu sản xuất quan trọng nhất là đất đai thì đang bị thu hẹp nhanh chóng, mà đầu tư cho công nghệ để gia tăng năng suất lao động thì gần như bằng không. Chuyển đổi sang việc làm trong khu vực công nghiệp và dịch vụ thì gặp phải những chiếc bánh vẽ của các kẻ đầu tư để chiếm đất nông nghiệp. Số cầu lao động do các doanh nghiệp nhỏ và vừa tạo ra hàng năm cho khu vực nông thôn thì bây giờ là một con số âm to tướng. Những công nhân gốc nông dân giờ đây trở về quê với hai bàn tay trắng, không đất không nghề. Mưu sinh với họ là cả một thử thách đạo đức. Hàng tỷ đô-la đầu tư kể cả từ nước ngoài lẫn từ nhà nước thì số dành cho nông nghiệp và nông thôn chỉ là phần thừa đuôi thẹo. Lúa, cá, tôm, cà phê, v.v… giảm giá và ế ẩm đang chồng chất nợ nần lên người nông dân. Doanh nghiệp nếu phá sản còn áp dụng được luật để giải trừ trách nhiệm trả nợ, còn người nông dân thì có chết cũng không hết trách nhiệm do vỡ nợ. Con giun xéo mãi cũng oằn”(1).

 

* Sử quan thế gii ca anh có th xem là mi l, đc đáo và đáng suy ngẫm:

 

“Muốn giàu có và làm cuộc sống tốt đẹp hơn là điều con người hướng tới và tìm kiếm từ hàng nghìn năm trước, nhưng xã hội loài người chỉ mới thực sự phát triển thịnh vượng được vài trăm năm nay. Người ta thường gắn cho thành tựu vĩ đại này là nhờ cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật. Điều đó không sai, nhưng bước tiến bộ nhảy vọt về khoa học kỹ thuật này chỉ là quả, nhân của nó chính là sự giải phóng tự do và tư tưởng con người. Có tự do và quyền con người nên người ta mới thỏa sức nghiên cứu, tìm tòi để hiểu rõ được những quy luật của tự nhiên; mới không sợ hãi phát biểu chính kiến của mình để tìm ra những giải pháp tốt nhất. Đây chính là nền tảng quan trọng cho cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật để tạo ra các phát minh, sáng chế; hiểu được quy luật kinh tế; và sáng tạo ra những hệ tư tưởng chính trị, triết học làm thay đổi hình thái nhà nước hiệu quả hơn. Lịch sử đã chứng minh rằng một xuất phát điểm ở phía sau nhưng đặt quyền tự do của con người lên trước đã thắng và vượt xa một xuất phát điểm ở phía trước nhưng không coi trọng quyền và sự tự do của con người. 

 

Trong cả thế kỷ 18 đến đầu thế kỷ 19 Trung Quốc là nền kinh tế lớn nhất thế giới, lớn hơn cả Châu Âu cộng lại. Vào lúc đó, khi mà triều đại phong kiến Trung Quốc vẫn đang say sưa với sức mạnh của mình và tiếp tục tìm mọi cách để đạt mục tiêu là kẻ mạnh nhất giàu nhất, thì Phương Tây bắt đầu những cuộc cách mạng về nhân quyền với mục tiêu hàng đầu là giành bằng được quyền tự do của con người. Chỉ 50 năm sau, Trung Quốc đã trở thành một kẻ to xác nhược tiểu bị các nước phương Tây xâu xé, rồi sau đó bị Nhật – một láng giềng nhỏ bé đi theo mô hình phương Tây xâm chiếm. Triều đình Mãn Thanh phải ký hàng loạt các hiệp ước bán nước nhục nhã. Trong cùng thời gian đó, thế giới phương Tây đã phát triển nhanh chóng, đạt đến sự thịnh vượng bền vững. Điển hình là Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, đất nước này đã đưa vào trong hiến pháp đầu tiên của mình sự bảo vệ quyền con người; tự do của con người được đưa lên trên tất cả những thứ cần bảo vệ khác. Hiến pháp Hoa Kỳ đã hiệu chỉnh nhiều lần nhưng ở đó sự tự do thiêng liêng của con người vẫn luôn là ngự trị số một. Không phải tự nhiên mà Mỹ trở thành quốc gia cường thịnh như ngày nay. Tự do cho con người cũng không phải là thứ tự nhiên mà có” (3). 

 

* Với s quan y THDT đã nhìn thấu cái him ha tương lai ca Đi Hán Trung Quc:

 

“Một dân tộc vĩ đại như Trung Quốc lẽ ra phải có một ví trí xứng đáng hơn nhiều so với hiện nay. Vị trí ấy sẽ không bao giờ có được đến khi nào mà tự do và nhân quyền của người Trung Hoa được tôn trọng một cách đầy đủ. Ngược lại, sự phát triển kinh tế như hiện nay sẽ dẫn đến một sự mất cân bằng xã hội nghiêm trọng, dễ dàng gây nên những rối loạn chính trị và hình thành nên một triều đại mới, giống như sự tồn vong của các chế độ phong kiến ở nước này xưa nay. Nhưng trước khi sụp đổ nó sẽ gây ra bao nhiêu tai họa cho cả thế giới. Khi một cá nhân hay một nhóm nhỏ cầm quyền cảm thấy mình có quyền lực tuyệt đối với hàng chục, hàng trăm triệu người thì sẽ dễ dàng nắm trong tay mình những nguồn lực khổng lồ. Tham vọng bá quyền tất sẽ phát sinh. Đang độc tôn về chính trị nên họ dễ dàng kích động tinh thần dân tộc hẹp hòi để phát động những cuộc chiến tranh tàn phá những dân tộc và quốc gia khác. Điều này đã từng xảy ra trong cả chủ nghĩa phong kiến, tư bản lẫn cộng sản (3) . 

 

* Và cái viễn cnh cn cnh giác ca thế gii:

 

“Thế giới ngày nay vẫn đang đứng trước những nguy cơ tương tự. Nếu toàn cầu hóa thất bại trong việc tạo ra một sự phân bổ hợp lý thị trường thế giới và Trung Quốc không hình thành được một thiết chế dân chủ để đảm bảo tự do và các quyền cơ bản, kể cả quyền quyết định vận mệnh chính trị quốc gia cho người dân Trung Hoa; Nga không phát triển được nền dân chủ non trẻ dân chủ hơn nữa thì nguy cơ xảy ra một cuộc chiến diện rộng để tranh giành thị trường, ảnh hưởng và thỏa mãn tham vọng cá nhân được ẩn chứa trong những mục tiêu dân tộc là điều khó mà tránh khỏi. Đây thực sự là một thách thức rất lớn cho toàn nhân loại trong vòng 20 năm tới” (3). 

 

* Anh kêu gọi ĐCSVN hãy chn đo quc gia đ to an hòa cho phát trin lành mnh và bền vng:

 

“Nhà nước cần tập trung chấn đạo cho quốc gia. Đạo không phải là tôn giáo, các tôn giáo là những phương pháp hiệu quả để tải đạo. Đạo là những qui luật vận động thiên nhiên khách quan của trời đất mà khi ngộ đạo con người sẽ hiểu rằng trên có trời, dưới có đất và ở giữa cái không gian ấy con người cần sống với nhau bằng lòng nhân nghĩa. Chỉ khi đó cuộc sống của người dân mới có được sự cân bằng giữa đời sống vật chất, đời sống tinh thần và đời sống tâm linh mà không bị rơi vào các thái cực của đam mê vật chất, độc đoán hoặc lệ thuộc tư tưởng và mê cung tôn giáo. Sự cân bằng như vậy sẽ làm cho xã hội thăng hoa. Khi đó sức miễn nhiễm và đề kháng của xã hội sẽ rất cao nhờ ý thức độc lập tự chủ và tương trợ cộng đồng của mỗi công dân” (4). 

 

“Việt Nam đang cần một sự tăng trưởng mà cơ hội của nó được phân bổ công bằng cho hầu hết dân chúng. Một mức tăng trưởng thấp hơn nhưng chất lượng tốt hơn thì đa số người dân vẫn được hưởng thành quả. Với kiểu tăng trưởng như lâu nay, lợi ích thì các nhóm thiểu số chiếm đoạt nhưng hậu quả thì đa số dân chúng lãnh đủ. Đó là chưa kể tác hại của môi trường bị hủy hoại, kẹt xe tắt đường, v.v…, tất cả đều đè nặng lên đa số người dân” (1). 

 

 

Trên đây chỉ là trích đon phn nh trong số gần năm mươi bài viết, bn kiến ngh … ca THDT, nhưng chc hn cũng đ đ người đọc thy được:

“Đó là kết qu ca nhng chui dài nhiu đêm thức trng trong hơn 5 năm làm vic vi mt nhit huyết cháy bng, mt ngh lc phi thường ca con tôi. Nói tht là tôi chưa h thy qua mt tài liu nào nghiên cứu toàn din, sâu sc và đy tinh thn xây dng đi vi các vn đ rng ln ca đất nước như được gii thiệu trong Con đường Vit Nam. Thức con tôi là người rt bn rn vì trách nhim vi mt đi gia đình, vi my trăm nhân viên và cổ đông công ty mà mình điu hành. Cho nên đ nghiên cu, kiến nghị các vn đ ca đt nước, con tôi phi s dng hu hết thi gian đáng lẽ cn dùng cho nghỉ ngơi, tái to sc lc ca mình. Tôi rt hiu tính cách ca Thc không làm việc này vì trông đi vào nhng li ích cho riêng mình” (6).

Thân sinh THDT đã tỏ ra khiêm tn, S tht, những trang viết ca THDT không ch th hin một nhiệt huyết cháy bỏng, một nghị lực phi thường” mà còn biểu hin mt trí tu trác vit, mt tm lòng t bi. Đúng như nhận xét ca mt cháu gái tên Nhi nào đy:   

“Cháu đọc mail ca chú càng thấy rõ ra rng …vì sao cháu hân hnh được biết chú. Đó là cái cháu lấy làm quan trọng nht cháu tìm thy suy nghĩ ca chú. Đó chính là hướng đến và xây dựng VN vi tâm hn không hn thù (như cháu có viết trong 1 entry ca cháu, có lẽ cháu chu nh hưởng đo Pht t nh).

 

Cả mail trước và mail này, cháu đều thấy điều đó. (còn nhng điu khác cháu rt thy cm phc về những nhn xét ca chú) Hn thù luôn đi đôi vi tàn phá nên không nên tn ti trong ý nghĩ nếu như mun xây dng bt c điu gì. Nay cái khng hong VN chính là thời cơ đ có thay đi (như bài viết của chú). Mà thay đi như thế nào để có mt thay đi tt đó là điu cháu rt quan tâm”.

 

Những dòng tôn vinh ca nhà báo Lê Din Đc thật đích đáng, nhưng ngm ngùi làm sao::

 

“Trần Huỳnh Duy Thc! Anh đng s! Cuc dn thân nào cũng phải tr giá và sẽ được tri ân bi dân tc. Thm chí nếu phi chết, anh s là bt t. S tiếp din ca con người anh trong cuc sng này chính là niềm t hào v lòng dũng cm và yêu nước ca gia đình, ca con cháu anh, ca bạn bè và các thế h tương lai. Di sn ca anh s vĩnh cửu. Không phi ai xung mồ cũng có được điu đó. Tin bc nhiu đến đâu cũng không mua được điu đó!”

 

Về phn bài viết này, chỉ mong sao khuy đng được lương tri đ xin mi người cùng lên tiếng, cùng dóng được hi chuông nguyn hn nhng ai có quyền, hãy xem xét lại mà xóa đi bản án tàn bo, sm tr t do cho Trn Huỳnh Duy Thc.

 

Nhân sinh nhật thứ 45 của Thức

Hà Nộ
i, 25 tháng 11 năm 2011

Nguyễn Thanh Giang 

 

 

2 comments:

  1. ...người tài giỏi có tâm với đất nước ..
    Cầu mong như thế !

    ReplyDelete
  2. Đúng ! NTG cũng là một người tài và cũng mong cho người tài này không vướng tai vạ gì khi đang sống trên đất nước VN đầy tai ương bất chắc.

    ReplyDelete