Chém gió là thuật ngữ hiện đại thời @ dưng cách dùng chém gió thì có từ lẩu từ lâu mà một trong những bậc thày là nhà thơ CM Tố Hữu. Chắc nhiều người, nhất là bạn trẻ không biết bài thơ ca ngợi Stalin của TH:
" Thuở ông chưa ra đời Trái đất còn nức nở Nhân loại chửa thành người Đêm ngàn năm man rợ" ???!!! Rồi: " Yêu biết mấy nghe con tập nói Tiếng đầu lòng con gọi Stalin...???!!!"
Lâu quá em cũng ko nhớ hết bài thơ này, nhưng cái câu "Tiếng đầu lòng con gọi Stalin" là có lẽ nhà thơ nói hộ cho các ông bố bà mẹ Liên Xô lúc bấy giờ.
Với lại, vào thời điểm làm bài thơ ấy thì thấy nó ko buồn cười; bây giờ mới thấy buồn cười. Nhưng cũng phải công nhận, cụ ấy chém gió ác liệt thiệt!
hihi, thuở nhỏ còn thuộc lòng cả bài này mà chả hề nhận thấy gì lạ ?! nhưng giờ thấy hài vãi, ngay cả chuyện 'câu "Tiếng đầu lòng con gọi Stalin" là có lẽ nhà thơ nói hộ cho các ông bố bà mẹ Liên Xô lúc bấy giờ.', cũng bất hợp lí bởi các nhà ngôn ngữ học nói trẻ tập nói nhưng từ rất đơn giản như mama, ... :)), cụ TH cực siêu trong chuyện...chém gió ...:)))
Thơ Tố Hữu đúng là giờ đọc lại mới thấy kỳ chứ hồi ấy ai cũng thuộc và nhớ nằm lòng luôn "mỗi hòn than, mẩu sắt, cân ngô/Ta nâng niu gom góp dựng cơ đồ..." :D
Lâu quá em cũng ko nhớ hết bài thơ này, nhưng cái câu "Tiếng đầu lòng con gọi Stalin" là có lẽ nhà thơ nói hộ cho các ông bố bà mẹ Liên Xô lúc bấy giờ.
ReplyDeleteVới lại, vào thời điểm làm bài thơ ấy thì thấy nó ko buồn cười; bây giờ mới thấy buồn cười. Nhưng cũng phải công nhận, cụ ấy chém gió ác liệt thiệt!
:D
Hết cả hồn !!!
ReplyDeleteCái cha Tố Hữu này "bốc" kiểu này là "chém bảo" chứ "chém Gió" gì mà ....hết hồn hahaha
ReplyDeleteCòn khối! :))
ReplyDeletehihi, thuở nhỏ còn thuộc lòng cả bài này mà chả hề nhận thấy gì lạ ?! nhưng giờ thấy hài vãi, ngay cả chuyện 'câu "Tiếng đầu lòng con gọi Stalin" là có lẽ nhà thơ nói hộ cho các ông bố bà mẹ Liên Xô lúc bấy giờ.', cũng bất hợp lí bởi các nhà ngôn ngữ học nói trẻ tập nói nhưng từ rất đơn giản như mama, ... :)), cụ TH cực siêu trong chuyện...chém gió ...:)))
ReplyDeleteừ, ví dụ thôi..., nghề của ổng mà...:D
ReplyDeletecứ như xem phim kinh dị nhỉ...:)))
ReplyDeleteNghĩ cũng bùi ngùi dùm. Haiz, ngàn năm bia miệng!
ReplyDeleteThơ Tố Hữu đúng là giờ đọc lại mới thấy kỳ chứ hồi ấy ai cũng thuộc và nhớ nằm lòng luôn
ReplyDelete"mỗi hòn than, mẩu sắt, cân ngô/Ta nâng niu gom góp dựng cơ đồ..." :D
Con mình mà "mất dạy" thế này mình oánh chắc bố nó cũng toi quá !!!:)))
ReplyDeletehaha, bay gio di giang chinh tri cac ''bo'' nha ta van còn chem ac liet, hai huoc cuc ky.
ReplyDeleteoạch! :)
ReplyDeleteThật ra cũng chẳng riêng cụ TH chém gió, mà còn nhiều người khác cũng chém gió, thậm chí còn chém ác liệt hơn bác ạ.
ReplyDelete:D
Anh thật hài, nhiều người thật hước.
ReplyDeleteMiễn bình.
thời đã qua...
ReplyDelete...đụng chạm...:)
ReplyDeleteđúng thế...hic, cả 1 cơ chế...(xuỵt)
ReplyDeletehồi đó làm gì có...internet để biết khác hơn cái gì mà được tuyên truyền, anh thuộc mỗi thơ TH chứ chả nhớ thơ mấy người khác...:((
ReplyDeletecái đó gọi là 'phát huy truyền thống'...
ReplyDeleteoan cho 'con mình' bởi cho chỉ số IQ đứa trẻ cao ngất ngưởng cũng đố nó tập nói được cái âm quá khó vậy...:))))
ReplyDeleteChả phải đụng chạm mà em không thích kiểu "phong trào".
ReplyDeleteem lại suy diễn rồi...:((
ReplyDeleteAnh lại nghĩ ngược về em thì đúng hơn.
ReplyDeletetrượt chân hả em...:)
ReplyDeletebuồn hay vui...???
ReplyDeleteThằng Cha Tố Hữu này quá Nịnh gọi là Siêu Nịnh
ReplyDelete