Đời quá rộng lại rung rinhAi rơi vào đó ...rùng mình rớt luônHehe
'Rớt luôn' sao chẳng rớt buồnRung rinh đời rộng mà ôm... nỗi sầuhihi
Bài này mà Khánh Ly hát thì nghe tâm trạng lắm cơ.
vậy a, chưa nghe KL hát bài này, thế phải nghe thử xem..., thank
Năm nào câu ấy cũng làm hồn người ta vật vã khiếp đi anh ạ
Mình thì thích nghe Lệ Thu hát bài này.
mấy thu giật note này rồi a nhỉ
ừ nhỉ...vật thật, đeo đẳng...
nếu là giọng nữ thì đúng Lệ Thu hát rất tuyệt bài này...
em nhớ đúng đấy, không hiểu sao cái tâm trạng ấy lặp lại, :((
Buồn đầy mình.
Hihi, buồn vu vơ (lặp lại năm này qua năm khác) thế này cũng là một dạng 'trầm cảm mùa thu' đấy anh ạ! :D
cớ sao lại vậy nhỉ... :((
liệu em có phải là người phát tán nguồn lây không nhể... :)
Không, nhất định là không! Em chỉ là người phát hiện! :D
Hỏi Trời, Trời không biết.Hỏi Người, Người không hay.Hỏi lòng mình, à hoá ra tại lòng mình cô đơn đó mà.
hehe, :)
thế là đã có 'Người' hay rồi...
Anh có đi đâu mấy ngày nghỉ lễ không hay tại gia ạ?
hic, muốn lái xe đi đâu đó mà chưa tìm được địa điểm thích hợp, còn em sao...?
Anh đi Thung Nai ở Hòa Bình chưa? Cũng được đó chứ.Em thì có lẽ không đi đâu vì em vừa đi Đà Nẵng rồi.Hơn nữa, em vẫn ốm, bệnh chưa dứt, đi nữa với thời tiết oi bức như thế này thì ốm còn lâu mới khỏi.
Mấy ngày nóng nực thế này, lên Sa Pa thì thật tuyệt nhỉ. 3 ngày cuối tuần là quá đẹp rồi.Còn hơn là đi biển.
đi về rồi bị ốm a, đi công tác hay holidays thế...,cuối tuần mát mẻ rồi, chóng lành nha...
Em nói với anh là em đi bụi mà.Chưa đi đã ốm. Về nhà còn ốm hơn.:)
hehe, anh tưởng được nạp năng lượng thì phải khỏe như lực sĩ chứ...
Hơ hơ.Anh cứ làm ai cũng như anh hết á.
ReplyDeleteĐời quá rộng lại rung rinh
ReplyDeleteAi rơi vào đó ...rùng mình rớt luôn
Hehe
'Rớt luôn' sao chẳng rớt buồn
ReplyDeleteRung rinh đời rộng mà ôm... nỗi sầu
hihi
Bài này mà Khánh Ly hát thì nghe tâm trạng lắm cơ.
ReplyDeletevậy a, chưa nghe KL hát bài này, thế phải nghe thử xem..., thank
ReplyDeleteNăm nào câu ấy cũng làm hồn người ta vật vã khiếp đi anh ạ
ReplyDeleteMình thì thích nghe Lệ Thu hát bài này.
ReplyDeletemấy thu giật note này rồi a nhỉ
ReplyDeleteừ nhỉ...vật thật, đeo đẳng...
ReplyDeletenếu là giọng nữ thì đúng Lệ Thu hát rất tuyệt bài này...
ReplyDeleteem nhớ đúng đấy, không hiểu sao cái tâm trạng ấy lặp lại, :((
ReplyDeleteBuồn đầy mình.
ReplyDeleteHihi, buồn vu vơ (lặp lại năm này qua năm khác) thế này cũng là một dạng 'trầm cảm mùa thu' đấy anh ạ! :D
ReplyDeletecớ sao lại vậy nhỉ... :((
ReplyDeleteliệu em có phải là người phát tán nguồn lây không nhể... :)
ReplyDeleteKhông, nhất định là không! Em chỉ là người phát hiện! :D
ReplyDeleteHỏi Trời, Trời không biết.
ReplyDeleteHỏi Người, Người không hay.
Hỏi lòng mình, à hoá ra tại lòng mình cô đơn đó mà.
hehe, :)
ReplyDeletethế là đã có 'Người' hay rồi...
ReplyDeleteAnh có đi đâu mấy ngày nghỉ lễ không hay tại gia ạ?
ReplyDeletehic, muốn lái xe đi đâu đó mà chưa tìm được địa điểm thích hợp, còn em sao...?
ReplyDeleteAnh đi Thung Nai ở Hòa Bình chưa? Cũng được đó chứ.
ReplyDeleteEm thì có lẽ không đi đâu vì em vừa đi Đà Nẵng rồi.
Hơn nữa, em vẫn ốm, bệnh chưa dứt, đi nữa với thời tiết oi bức như thế này thì ốm còn lâu mới khỏi.
Mấy ngày nóng nực thế này, lên Sa Pa thì thật tuyệt nhỉ. 3 ngày cuối tuần là quá đẹp rồi.
ReplyDeleteCòn hơn là đi biển.
đi về rồi bị ốm a, đi công tác hay holidays thế...,cuối tuần mát mẻ rồi, chóng lành nha...
ReplyDeleteEm nói với anh là em đi bụi mà.
ReplyDeleteChưa đi đã ốm. Về nhà còn ốm hơn.
:)
hehe, anh tưởng được nạp năng lượng thì phải khỏe như lực sĩ chứ...
ReplyDeleteHơ hơ.
ReplyDeleteAnh cứ làm ai cũng như anh hết á.