Người chả bao giờ bận tâm đến vấn đề gì thì có vẻ hơi ... đơ đơ bác ạ. Thôi băn khoăn làm gì, lúc nào muốn nhàn tâm thì dùng phương phương pháp thiền tĩnh hay thiền động, "nhàn chỉ huy" cũng được một lúc.
thế a, vậy phải chỉnh lại cho chuẩn nhá: ''lên chùa bẻ 1 cành sen, ăn cơm bằng đèn, đi cấy sáng giăng, 3-4 cô...õng ẹo cùng giăng, ưỡn ẹo cùng...zai" hehe...'
Mắt nhìn thẳng, đừng liếc ngang liếc dọc...sẽ nhàn.
ReplyDeleteHihi...
Đừng để tâm nó nhàn quá ...sẽ thành hững hờ ..!
ReplyDeleteĐủ bận rộn chút cho bớt nhạt bác Li ạ !
Em thì cứ sống tà tà, cái gì đến sẽ đến.
ReplyDeleteĐừng nghĩ đến Tâm, và đừng nghĩ cách để nó được Nhàn :))
ReplyDeleteNghe nói có nghệ thuật cứu rỗi anh ạ :D
ReplyDelete
ReplyDeleteLike this! :-)
Những mối bận tâm cho đời ý vị
ReplyDeleteCòn lại gì khi trong suốt mà trôi?
Mời em cafe
ReplyDeleteHehe. Ai cũng đọc đúng mỗi em mắt nhắm mắt mở lại đọc thành "Làm thế nào để nhẫn tâm". Chít mất. Nhàn tâm hay bận tâm là do mình thôi anh ơi.
ReplyDeleteNỏ ai khuyên được bác mô chừ!
ReplyDeletexúi dại, liêc thế là thể dục mắt, tốt cho sức khỏe, và sẽ tốt cho...tâm :))
ReplyDeletevấn đề là sao biết nhàn quá, hay đủ bận rộn đây, nếu biết thế chắc đã chả có gì lo lắng bác a...
ReplyDeleteđó là làm chủ được cái tâm của mình rồi, vấn đề biết thế nhưng lại không làm được thế...:((
ReplyDeletethế thì làm sao...??? làm thế nao để không nghĩ đến cũng như không nghĩ cách...?
ReplyDeletedường như lại có vẻ cao siêu và khó với tới...
ReplyDeleteÔi nghe sao mà đầy chí lý
ReplyDeleteĐể rồi xong luống những...ngậm ngùi !!!
quá đơn giản như ...giấy bản
ReplyDeleteTính nhàn thì tâm nhàn.
ReplyDeletelàm thê nào để nhẫn tâm- với nhiều người chắc cũng phải rèn dù nhiều người đã dễ dàng tiếp thu do môi trường sống...
ReplyDeletethì từ kinh nghiệm bản thân đi...
ReplyDeletelàm sao có được 'tính nhàn'...
ReplyDeleteTính này có từ khi bố mẹ sinh ra ta.
ReplyDeletehehe, thế là do số hả...
ReplyDeleteỪa.. XÚI DẠI đó...sợ chưa ???
ReplyDeletehehehe
ừa...phục mụ vụ nói lái, lúc nào cũng suy ra được về chuyện đó...hehe
ReplyDeleteNửa đời trọn kiếp phiêu linh
ReplyDeleteCũng thèm úp mặt nơi sinh thôi mà
Khà khà...BS AM nói đúng ko nà ???
Do "bẩm sinh di truyền".
ReplyDeletethôi thôi anh chịu em rồi...
ReplyDeleteĐấy ,nhàn dễ lắm cơ :P
ReplyDeleteĐể yên anh sống anh ngồi bán than...!
ReplyDeleteHihi...
lần thứ n
ReplyDeletelại "chăn chở" gì thế anh? kikiki
Người chả bao giờ bận tâm đến vấn đề gì thì có vẻ hơi ... đơ đơ bác ạ. Thôi băn khoăn làm gì, lúc nào muốn nhàn tâm thì dùng phương phương pháp thiền tĩnh hay thiền động, "nhàn chỉ huy" cũng được một lúc.
ReplyDeletecafe dễ thôi, em trích dẫn thế là gay go to...
ReplyDeletemụ giỏi thơ phú quá ...
ReplyDeletehic, đang xi- tret nặng...
ReplyDeleteđang muốn học mọi thứ thiền thế mà chả được...
ReplyDeleteLên chùa anh ơi.
ReplyDeletecho anh mượn cái kim chọc cho xì hết ra nhé! :D
ReplyDeletehết hơi mới nhàn :P
ỘP có cây kim gia truyền từ hồi xếp hàng bao cấp tới giờ chưa có dịp dùng. Mang thử với bác Ly đi!
ReplyDeleteyes! e vâng lời chị :))
ReplyDeleteđẵn sàng rồi chỉ chờ anh ý dồng ý thôi :D
'lên chùa bẻ 1 cành sen, ăn cơm bằng đèn, đi cấy sáng giăng, 3-4 cô...õng ẹo cùng giăng'...
ReplyDeletethế a, sao biết, thử ra răng...
ReplyDeleteanh giơ tất cả tứ chi đồng ý đớiiiiiiiiiiiiii...
ReplyDeleteMTV cũng đọc nhầm giống bạn nên mới vội chạy vào>>>:-)))
ReplyDeletehehe, thời buổi này xem chừng nhẫn tâm không khó mà, đôi khi chỉ là sự vô tâm thông thường cung đem lại sự nhẫn tâm ?!
ReplyDeleteHở sườn rồi!
ReplyDeletehở sườn càng dễ hug đó em...
ReplyDeleteÕng ẹo vẫn còn đẹp dáng, ưỡn ẹo mới thú vị à. :)))))))))
ReplyDeletethế a, vậy phải chỉnh lại cho chuẩn nhá: ''lên chùa bẻ 1 cành sen, ăn cơm bằng đèn, đi cấy sáng giăng, 3-4 cô...õng ẹo cùng giăng, ưỡn ẹo cùng...zai"
ReplyDeletehehe...'
Chuẩn đấy anh.
ReplyDeletechuẩn rồi thì sao...:))
ReplyDeleteThì ta lên chùa.
ReplyDelete