Followers

Thursday, April 8, 2010

Giovanni Marradi và bản hòa tấu cuộc đời

Copy bài này từ blog của Huong D'je, đúng là Lưu Hương, viết lời như có cánh, một review về Giovanni súc tích và hấp dẫn...:

 Cả buổi tối nay mình bị Giovani Marradi ám ảnh, không tài nào dứt ra khỏi ông ấy được. Nghe liên miên hết bài này sang bài khác, nghe đi nghe lại, càng nghe càng thấy mê mẩn ông ấy, chính xác là mê âm nhạc của ông ấy - một thứ âm nhạc du dương, êm đềm, da diết và trong suốt đến lạ kỳ; quyến rũ đến từng âm thanh, nốt nhạc!

Giovanni Marradi là nhà soạn nhạc người Mỹ gốc Ý. Âm nhạc của ông mang đôi chút âm hưởng của những bài dân ca Digan (đặc biệt rõ ở bộ gõ - như bản Summer Wind chẳng hạn). Trong các bản nhạc của Giovanni luôn có âm thanh của tiếng sóng biển, tiếng suối chảy róc rách, tiếng lũ chim hải âu xáo xác gọi nhau, tiếng côn trùng rả rích trong đêm và cả tiếng sấm ì ầm vang vọng... Trong rất nhiều bản nhạc, ta nghe thấy những đợt sóng trào dâng, dâng mãi, rồi trải ra, tan ra bất tận… Đó một thứ cảm xúc liên tục, cuộn lên, đôi khi cuộn đến thắt ruột thắt gan, rồi lại chậm rãi lan ra, rất xa, xa mãi, trong bình yên, nhẹ nhàng và êm ái… Âm nhạc của Giovanni là một thứ âm nhạc xoa dịu tâm hồn, dù có lúc nó kéo người ta chìm vào nỗi cô đơn, nhưng là một nỗi cô đơn ngọt ngào, hoang hoải (Bản Alone). Giovanni còn khiến người ta trở nên mơ mộng, dẫn dụ người ta ra những bờ biển thanh vắng để nghe sóng vỗ dạt dào dưới chân và tiếng mưa rơi trên biển (Bản Dreamers).   

Nghe Giovanni trong đêm khuya, âm thanh thánh thót, trong trẻo của những phím dương cầm lại càng rõ mồn một, khiến ta có cảm giác như đang nghe những giọt nước mát lạnh, trong veo rơi từng giọt, từng giọt vào lòng mình (Bản Imaging Again). Âm nhạc của Giovanni có những lúc cuống quýt thúc giục người ta, rồi ngay sau đó lại nhắc người ta: từ từ thôi, thả lỏng nào! Đó là một thứ tiết tấu như mơn trớn, vuốt ve, như nâng niu, ghì siết, rồi bỗng nhiên lại buông lơi và điềm nhiên thong thả bước đi (Bản Destiny). Đó là một thứ âm thanh quá đỗi dịu dàng, đến mức dường như có thể luồn vào từng chân tơ kẽ tóc, chạm vào sâu thẳm trái tim, khiến ta phải nhắm mắt lại, khẽ rùng mình trong một niềm cảm thức không tên và không thể làm gì khác là cứ để cho nó kéo ta đi mãi, trôi miên man, vô định vào một giấc mơ (Bản Together Again, Agape)… Biệt tài của Giovanni là khiến “ta phải lắng nghe ta”, lắng nghe tiếng đời ngoài kia dội vào hồn ta, lắng nghe những run rẩy và ước muốn của lòng ta đang trỗi dậy.

Bằng âm nhạc, Giovanni đã kể những câu chuyện cuộc đời, những số phận, những ước mơ… và khiến ta nhận ra rằng cuộc sống chính là một bản hòa âm, phối khí tuyệt vời nhất với những âm thanh, giai điệu và tiết tấu ngân vang trong trái tim mỗi con người…

Không thể hình dung nổi cuộc sống sẽ ra sao nếu thiếu âm nhạc và âm nhạc có còn đúng nghĩa là âm nhạc nữa không nếu không có Giovanni Marradi?

 

3 comments:

  1. Vậy là phải nghe rồi.
    QA không có khả năng cảm thụ âm nhạc nên không bao giờ phát biểu ý kiến về lĩnh vực này.
    Đọc bài này của bạn, QA sẽ thử nghe.

    ReplyDelete
  2. Hihi... Em cũng là dân ngoại đạo thôi, cảm nhận sao thì viết vậy! Những lúc buồn em hay nghe Giovanni và thấy được xoa dịu nhiều! Anh nghe thử bản này nhé: http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-album/Alone-2202-Giovanni-Marradi.186569.2.html

    ReplyDelete
  3. Many thanks for sending that link. Great! Wow, piano's rhymth...

    ReplyDelete