Followers

Tuesday, February 2, 2010

Ông ...Đào (chứ không phải ông Đồ)

Copy trên mạng:

Kính cụ Vũ Đình Liên, hôm qua con kẹt cần 3 tiếng đồng hồ nên con bức xúc quá còn họa bài này, cụ đừng quở con

Ông Đào

Năm bốn mùa hoa nở
Vẫn thấy ông đào đường
Ra ngáng đường xe cộ
Phố phường kêu thảm thương

Bao nhiêu người rên xiết
Giữa lúc kẹt xe dài
“Sao đào hoài chưa hết
Ông đúng là nhân tai”

Đào mỗi năm mỗi nặng
Lô cốt dựng lan tràn
Trời mưa rồi trời nắng
Mặc dân tình hoang mang

Lô cốt vẫn còn đấy
Bên trong chẳng ai dòm
Báo viết thì tốn giấy
Dân kêu thì hao cơm

Ông ơi ông có biết
Hay biết mà làm ngơ
Người có cân trách nhiệm
Kiếm ở đâu bây giờ?

họa thêm một khổ thơ nữa:
 
Dân kêu, ông biết cả
Việc ông, ông cứ đào
Đào ra rồi ông lấp
Muốn kiện hỏi...trời cao

4 comments:

  1. Bác làm thơ hay quá ạh. Cũng chua xót đúng như cụ Vũ Đình Liên :))

    ReplyDelete
  2. Hix! Bức xúc quá hả anh? Nỗi niềm chung cả thôi. Nỗi khổ này than đến bao giờ ??? anh nhỉ?
    Công nhận nhờ có bức xúc mà mới có thơ hay!

    ReplyDelete
  3. em Vio ơi, không phải thơ anh đâu, em chả xem kĩ gì cả nhá...tết năm nay tha hồ vui nhỉ...

    ReplyDelete