Followers

Friday, February 26, 2010

"Linh tinh tình ...Phộc"

Copy nhân ngày Thày thuốc VN

Đây là một phim tư liệu đặc sắc về lễ mật trong ngôi đền thiêng thôn Miếu Trò (Miếu Đụ Đị), xã Tứ Xã, huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ.

          Sau khi hát thờ trước điện, xin âm dương, cụ thủ từ trèo lên khám thờ lấy ra cặp dương vật, âm vật bằng gỗ (sơn màu đỏ, tả thực) đưa cho một cặp trai gái. Khi ấy đèn nến đã tắt hoàn toàn. Cụ thủ từ hô "Linh tinh tình ...Phộc" 3 lần. Mỗi lần như vậy, trong đêm tối mịt mùng và trong im lặng, người đàn ông cầm dương vật gỗ đâm vào lỗ âm vật gỗ trên tay người phụ nữ. Nếu đâm trúng cả 3 lần thì cả năm đó làng được nhân khang vật thịnh, mùa màng tươi tốt. Nếu đâm trượt thì năm đó coi như mùa màng thất bát, người vật đều không thịnh.

          Sau lễ mật, một cụ già trong làng hô "Tháo khoán", thì trai tân gái tân và dân làng đổ ra khu vườn đằng sau miếu thờ trêu ghẹo sàm sỡ với nhau để cầu mùa. Sau đêm tháo khoán, những đôi trai gái nghèo chỉ cần đem cơi trầu trình với các cụ là có thể về ở với nhau làm vợ chồng.

          Lễ hội chỉ diễn ra 1 lần vào đêm 11 rạng sáng 12 tháng Giêng hàng năm.

          Đây là một nghi lễ phồn thực, cầu mùa của cư dân Việt cổ.

          Phim này quay bằng một máy quay đặc biệt của bác Vũ Hoàng Liên (Tổng Giám đốc VDC), lúc 12 giờ đêm 11 tháng Giêng năm Mậu Tý (2008) khi đèn nến bị tắt hoàn toàn. Đài TH Phú Thọ cũng không ghi được cảnh này, nên đã về Hà Nội để xin coppy lại, đưa lên sóng cho bà con trong tỉnh được chiêm ngưỡng.

          Cho đến nay, đây cũng là đoạn phim tư liệu duy nhất được biết đến ở Việt Nam có ghi được mấy phút ngắn ngủi của lễ hội đặc biệt này.

(Nguồn: Nguyễn Xuân Diện blog)

 

 

 

Thursday, February 25, 2010

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng lấy vợ là vũ nữ

Copy từ báo của mụ Paris, chả biết có tin vào loại lá cải này không nhỉ...?

Một loạt bóng hồng từng xuất hiện trong lời ca như Diễm (Diễm Xưa), Nguyệt (Nguyệt Ca) hay Quỳnh (Quỳnh Hương)… và người ta cho rằng cả đời Trịnh Công Sơn không hề lấy vợ. Nhưng theo tiết lộ của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo thì Trịnh Công Sơn không hề độc thân cả đời, mà ông đã từng lấy vợ.


Đồn thổi những bóng hồng trong nhạc Trịnh

Dường như có nhiều người tình ngang qua âm nhạc Trịnh Công Sơn. Mỗi người đàn bà đi qua cuộc đời cố nhạc sĩ tài hoa đều để lại một bài hát cho cuộc đời âm nhạc của nhạc sĩ đa sầu, đa cảm và đa tài Trịnh Công Sơn.
 
Người tình của ông có khi là Diễm (bài hát Diễm Xưa): “Chiều nay còn mưa sao em không lại”; có khi tên là Nguyệt (bài Nguyệt Ca): Từ khi trăng là Nguyệt, đèn thắp sáng trong tôi/Từ khi em là Nguyệt cho tôi bóng mát thật là/Từ khi em thôi là Ngyuệt, coi như phút đó tình cờ”. Có khi bóng hồng đó lại tên là Quỳnh (bài hát Quỳnh Hương): “Ta mang cho em một đóa Quỳnh/Quỳnh thơm hay môi em thơm”; khi thì lại tên là Tường Vi: “Một đêm bước chân về ngõ nhỏ/chợt nhớ đóa hoa Tường Vi”. Những bóng hồng ấy hiện lên trong thơ nhạc Trịnh thật đẹp, thật buồn để rồi một lần nhạc sĩ từng thốt lên một cách bồi hồi, xao xuyến đến nao lòng: “Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ/Ôi những dòng sông nhỏ, lời hẹn thề là những cơn mưa”.

Tên tuổi của cố nhạc sĩ từng một thời gian gắn liền với nữ ca sĩ có giọng hát liêu trai Khánh Ly. Những ai đã từng nghe Sơn Ca 7 hẳn sẽ không bao giờ quên và buộc phải nghĩ rằng, nếu không có một tình yêu thật nồng cháy giữa nhạc sĩ và ca sĩ thì không thể có một sự kết hợp tuyệt vời đến thế. Nhưng giữa họ có một tình yêu ngoài cuộc đời hay không thì không ai dám khẳng định.
 
Có lần nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo hỏi Trịnh Công Sơn về điều này thì ông chỉ cười và hát “Áo xưa dù nhầu, cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau”.
 
 
Còn Khánh Ly thì 13 năm sau khi ra nước ngoài đã phát biểu  trên một tờ báo ở Mỹ (1988) rằng: “Tôi yêu Huế bởi từ Huế tôi mới biết thế nào là tình yêu. Tôi không muốn nhắc đến những điều đã được viết quá nhiều về một nơi chốn. Tôi chỉ muốn viết về Huế của riêng tôi và như vậy cũng có nghĩa là mở ra cánh cửa của kỷ niệm, của những hân hoan đau đớn, những ước mơ không thành, những dằn vặt ám ảnh tôi suốt 13 năm qua.
 
Mười ba năm trước đã không thành, không nói thì bây giờ lẽ ra càng không nên nói. Bởi dù có thêm 100 năm nữa “hai mái đầu xanh giờ đã bạc” cũng chẳng còn bao giờ gặp lại nhau. Nếu có chăng nữa thì cũng là kiếp sau. Nhưng “tình đã tưởng yên mà tâm còn động vọng”. Thì ra 13 năm với tôi vẫn còn là cơn mộng. Chưa thoát ra được. Không thoát ra được. Không muốn thoát ra.
 
Còn cố gắng bao che, tự lừa dối mình cũng chỉ là một cơn mộng. Đêm sẽ qua, mộng sẽ tàn. Ta sẽ tỉnh. Thấy tóc vẫn xanh với lời dặn xưa: Qua đèo Hải Vân nhớ cột tóc, kẻo gió bay nghe em!”.

Sau này có một số ca sĩ chọn nhạc Trịnh Công Sơn cho giọng hát của mình như Hồng Nhung, Thùy Dung... Và như cố nhạc sĩ tài hoa thường nói, những giọng hát mới ấy đã làm cho âm nhạc của ông trẻ lại.

Lễ cưới “bí mật” sau Nhà hát Sài Gòn

Báo giới đã tốn không ít giấy mực để bàn về cuộc đời độc thân với vô số bóng hồng đi qua đời nghệ sĩ tài danh. Có người cho ông là người lập dị, có người cho đó là sự cống hiến trọn đời cho nghệ thuật. Nhưng sự thật, có rất ít người biết được rằng Trịnh Công Sơn từng cưới vợ từ năm ông 26 tuổi. Đó là một câu chuyện lạ có thật.
 
Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo từng hỏi thẳng Trịnh Công Sơn khi ông còn sống về chuyện này và Trịnh Công Sơn thú nhận rằng, lễ cưới của ông từng được tổ chức tại một nhà hàng sang trọng phía sau Nhà hát lớn Sài gòn cuối năm 1964. Cô dâu chính là người đẹp Thanh Thúy.
 
Thanh Thúy là một vũ nữ gốc Hoa đẹp nổi tiếng thời bấy giờ, người ta thường gọi cô là Thanh Thúy Tàu hoặc Hoa Cưng. Cô làm vũ nữ ở nhà hàng Catinat nơi Trịnh Công Sơn thường lui tới và tình yêu đã nảy nở giữa hai người.
 
 
Đám cưới diễn ra rất đơn giản, ngoài cô dâu, chú rể chỉ có hai người bạn thân thiết của ông là họa sĩ Trịnh Cung và họa sĩ Đinh Cường.

Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng từng kể lại với nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo rằng, trong một cuộc trò chuyện với Trịnh Cung về những người yêu “toàn nói giọng bắc” của Trịnh Công Sơn, anh mới biết chuyện này. Hai người liền đến Quán Trịnh tìm Sơn để hồi ức về lễ cưới kỳ lạ đó.
 
Đấy là một buổi tối đẹp trời, tiệc cưới được bày trên một cái bàn ngoài ở ngoài sân cỏ. Trên bàn thắp nến. Người đẹp Thanh Thúy mặc áo đầm trắng nhảy tung tăng trên thềm. Trịnh Công Sơn rất vui, nói với Trịnh Cung và Đinh Cường: “Nhí nhảnh như một con chim”. Tiệc đến nửa chừng thì nến tắt. Hai người bạn nhắm mắt lại để Trịnh Công Sơn đeo nhẫn cho cô dâu. Đó là chiếc nhẫn mà Trịnh Cung và Đinh Cường góp tiền mua chung để mừng lễ cưới của bạn.
 
“Một giọt nước nóng bỏng rơi xuống lưng bàn tay làm Sơn suýt co tay lại. Đấy chính là giọt lệ của Thanh Thúy”, Trịnh Công Sơn hồi tưởng lại với bạn và anh nói rằng: “Sơn không bao giờ quên giọt nước mắt hạnh phúc của người đẹp rơi xuống đám cưới của đời mình”.
 
Đêm hôm đó, Trịnh Cung và Đinh Cường đưa cô dâu, chú rể về phòng tân hôn là phòng riêng của Thanh Thúy. Đến cửa phòng thì hai anh quay về.
 
Nhưng đi được một quãng khá xa thì họ chợt nghe tiếng giầy lóc cóc đuổi theo sau lưng. Hai người ngoảnh lại nhìn, hóa ra người đuổi theo chính là chú rể Trịnh Công Sơn! Sơn vừa thở hổn hển vừa thanh minh: “Bỗng dưng ở lại một mình với một người đàn bà trước mặt, mình hoảng quá, không biết làm gì, đành bỏ chạy cho khỏe!”. Năm ấy Trịnh Công Sơn bước vào tuổi 26.

Giờ đây người nhạc sĩ tài hoa đã vĩnh viễn dừng lại ở tuổi 63. Người ta còn viết nhiều về anh, về những “bí mật” của anh, cũng như người ta còn hát mãi hàng trăm ca khúc tuyệt vời của anh.
 
Phải chăng, những cuộc tình như những vết thương đã làm nên tình sử Trịnh Công Sơn, khiến cho âm nhạc của anh sâu sắc và độc đáo khi ngợi ca tình yêu và phận người: “Lòng tôi có đôi lần khép cửa/Rồi bên vết thương tôi qùi/Vì em đã mang lời khấn nhỏ/Bỏ tôi đứng bên đời kia...”.
 

Tuesday, February 23, 2010

Trái Đất của chúng ta bé nhỏ như thế nào trong vũ trụ

Trái Đất của chúng ta nằm trong hệ mặt trời thuộc một thiên hà có tên là Ngân Hà, Hệ Mặt Trời của chúng ta nằm ở phía ngoài rìa của thiên hà, tức là chúng ta ở rất xa tâm thiên hà của mình. So về kích thước, Trái Đất của chúng ta chỉ là một hạt bụi trong dải Ngân Hà, và dải Ngân Hà của chúng ta thì chỉ là một hạt bụi so với nhiều thiên hà và siêu thiên hà khác, để diễn tả rõ hơn kích thước của Trái Đất mời bạn xem loạt hình minh họa dưới đây.


Đây là Trái Đất, Hành tinh xanh của chúng ta, ở kích thước này thì con người chúng ta chỉ như những vi sinh vật, không thể thấy được.


Trái Đất có một vệ tinh tự nhiên là Mặt Trăng


Đây là kích thước của Sao Thủy so với Trái Đất và Mặt Trăng


So với sao Hỏa


So với sao Kim


Trái Đất to lớn của chúng ta bỗng nhiên nhỏ bé quá đỗi so với sao Thiên Vương và Hải Vương


Nhưng Thiên Vương và Hải Vương vẫn còn bé lắm so với sao Thổ


Và Sao thổ thì bé hơn sao Mộc, các bạn có thể thấy Trái Đất giờ đã bé như thế nào


So với Mặt Trời, nguồn năng lượng sống cho Trái Đất thì chúng ta chỉ là một chấm nhỏ


Nhưng Mặt Trời của chúng ta lại còn bé hơn cả sao Thiên Lang (Sirius)


Nhưng Sirius vẫn còn nhỏ lắm so với sao Pollux, một ngôi sao cách Trái Đất 36 năm ánh sáng, lúc này Trái Đất đã quá nhỏ để so sánh với Pollux


Pollux vẫn còn nhỏ so với sao Arcturus, và Trái Đất thì quá bé để so sánh, nên ta sẽ dùng Mặt Trời khổng lồ của ta để so sánh


Vẫn còn những hành tinh to lớn hơn Arcturus nữa


To lớn như vậy nhưng vẫn còn những ngôi sao to hơn


Và to lớn hơn












VY Canis Majoris là ngôi sao to lớn nhất mà con người được biết đến


So với ngôi sao này, Mặt Trời của chúng ta không là cái gì cả!

Đường kính của VY Canis Majoris là 2.800.000.000km, bạn có thể thử tưởng tượng xem kích thước đó to lớn như thế nào không? Hãy thử tưởng tượng bạn ngồi trên một chiếc máy bay Boing hay Airbus và dạo quanh ngôi sao này ở vận tốc 900km/h (vận tốc máy bay phản lực ở Trái Đất), bạn có biết bạn sẽ phải mất bao nhiêu năm để vòng quanh ngôi sao này không? Bạn sẽ phải mất 1100 năm (vâng, một ngàn một trăm năm để bay vòng quanh ngôi sao này 1 vòng đấy!)

VY Canis Majoris là một vị khổng lồ so với hạt bụi là Mặt Trời của chúng ta, nhưng ngôi sao này vẫn chỉ là một chấm nhỏ, một hạt bụi so với hàng tỉ tỉ ngôi sao khác đang có mặt trong dải Ngân Hà, và dải Ngân Hà của chúng ta thì vẫn chỉ là một thiên hà nhỏ so với hàng tỉ tỉ thiên hà khác trong vũ trụ.

Đây là một tấm ảnh thực về vũ trụ, những đốm sáng trong hình thực ra là những thiên hà, mỗi thiên hà chứa hàng tỉ tỉ ngôi sao, hành tinh, tinh vân và hàng triệu thứ khác có kích thước to lớn hơn cả ngôi sao to lớn nhất trong loạt hình kể trên.

Các bạn có thể thấy được qua loạt hình phía trên, chúng ta không là cái gì cả trong vũ trụ này, kiến thức của chúng ta về bầu trời có thể xem là con số không, một con số không đúng nghĩa. Vậy thì bạn của tôi ơi, nếu bạn vẫn cho rằng con người là giống văn minh và sự sống trên Trái Đất là duy nhất trong vũ trụ, bạn có thể nghĩ lại rồi đó!

Sau khi xem hình, mời bạn xem một đoạn video ngắn minh họa lại cho trực quan hơn nhé


Theo Nasa

Sunday, February 21, 2010

tết, tết, tết hết rồi

Thế là cũng đã hết

Veo veo mấy ngày tết

Thời gian trôi nhanh phết...

Ngủ nướng đâm mất nết

Rồi cũng đến hồi kết

Giờ lại cày trối chết

Đời thật là ...bê bết!?

 

Monday, February 15, 2010

Đọc lại bài thơ ‘Ông Đồ’ của Vũ Đình Liên

Tết đến nhớ đến vần điệu quen thuộc của bài thơ 5 chữ của cụ Vũ Đình Liên: “Mỗi năm hoa đào nở, lại thấy ông đồ già...”

 
Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy ông đồ già

Bày mực tàu giấy đỏ

Bên phố đông người qua.

Bao nhiêu người thuê viết

Tấm tắc ngợi khen tài

Hoa tay thảo những nét

Như phượng múa rồng bay.

Nhưng mỗi năm một vắng

Người thuê viết nay đâu?

Giấy đỏ buồn không thắm

Mực đọng trong nghiên sầu.

Ông đồ vẫn ngồi đấy

Qua đường không ai hay

Lá vàng rơi trên giấy

Ngoài trời mưa bụi bay.

Năm nay đào lại nở

Không thấy ông đồ xưa

Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?
 

Trích một đoạn bình thơ:

       Có thể nói “Ông Đồ” là bài thơ về những sự mất mát. Trước, ông đồ mất một thế đứng trong lãnh vực giáo dục, sau, ông mất những tri kỷ, sau nữa, ông mất cả khách hàng, cuối cùng, chính bản thân ông cũng biến mất. Nên chú ý đến hiện tượng từ bốn khổ thơ trên đến khổ thơ cuối có sự chuyển biến từ số ít sang số nhiều: từ ông đồ đến “những người muôn năm cũ.” Còn sống, ông là một cá nhân, một cá thể, dù là một cá thể buồn tủi, hẩm hiu, “qua đường không ai hay.” Qua đời, cái riêng nhỏ nhoi của ông cũng biến mất: ông bị tan trong cái cõi quá khứ mịt mùng, cái cõi vô danh, vô tung, vô tích của những “muôn năm cũ.”

Nhưng bài thơ không chỉ nói về sự mất mát của ông đồ. Mối quan hệ chính trong bài thơ không phải là quan hệ giữa ông đồ và những người thuê viết mà thực ra là quan hệ giữa ông đồ và hoa đào, giữa con người và thiên nhiên. Ở đầu bài thơ, giữa thiên nhiên và con người có sự hòa điệu rất đẹp: hoa đào nở đẹp như hoa tay của ông đồ. Đến cuối, sự hòa điệu ấy biến mất: đào vẫn nở trong khi ông đồ đã đi vào hư vô.

 
Cảm giác ngùi ngùi thương ấy đọng lại đậm nét ở câu cuối: “Hồn ở đâu bây giờ?” Cả câu thơ chỉ có một thanh trắc. Hơn nữa, chữ “bây giờ” đứng cuối câu, buồn tênh. Phan Ngọc, đây đó, trong nhiều bài viết khác nhau, chứng minh là chữ “bây giờ,” khi đứng đầu câu, nó chỉ là một thông báo khách quan và trung hòa về thời gian: “Bây giờ rõ mặt đôi ta.” Nhưng khi đứng ở cuối câu, chữ “bây giờ” ấy lại trở thành một thông báo đầy cảm xúc. Như trong lời Thúy Kiều nói với Kim Trọng sau mười lăm năm xa cách và bao nhiêu vật đổi sao dời: “Sự muôn năm cũ kể chi bây giờ” .

Chữ “bây giờ,” cuối lời nói của Thúy Kiều, như hai giọt nước mắt; cuối bài thơ “Ông Đồ,” như một nỗi ngẩn ngơ. Cứ còn lại hoài. Bây giờ, và có lẽ, lâu lắm, sau này.


Đọc nguyên bản tại đây:

http://www.huongdaoonline.com.au/index.php?option=com_content&view=article&id=1382:c-li-bai-th-ong-ca-v-inh-lien-&catid=91:sach-hay&Itemid=109

 

(ST)

Sunday, February 14, 2010

Happy Lunar New Year & Merry Valentine!

Chúc mừng năm mới

Sức khoẻ dồi dào

Tiền vô ào ào

Gia đình sung túc

Tình cảm hạnh phúc

Sự nghiệp vẻ vang

Cuộc đời giàu sang

An khang thịnh vượng!

Wednesday, February 10, 2010

Xem nhanh tuổi người xông đất nhà bạn năm Dần

 

 Muốn cả năm gia đình làm ăn phát đạt, cuộc sống suôn sẻ, hãy tìm một người xông đất phù hợp theo cách tính can chi dưới đây.

Hợp can chi và tương sinh với gia chủ

Xét theo khía cạnh âm dương ngũ hành, khi chọn người xông nhà cần tìm người hợp về can hoặc chi và tránh người khắc về can hoặc chi. Nếu được hợp cả can lẫn chi là tốt nhất.
 

Xét theo khía cạnh âm dương ngũ hành, khi chọn người xông nhà cần tìm người hợp về can hoặc chi và tránh người khắc về can hoặc chi.
Xét theo khía cạnh âm dương ngũ hành, khi chọn người xông nhà cần tìm người hợp về can hoặc chi và tránh người khắc về can hoặc chi.

Theo hệ can chi, ai sinh vào năm nào trong số 12 con giáp từ Tí (chuột) đến Hợi (lợn) và thuộc thiên can (từ Giáp đến Quý) đều được nạp âm, dương và Ngũ hành. Xét theo tính xung hợp của tuổi can chi gồm có:

1. Đồng khí (đồng cực) thì đẩy nhau, khác khí (khác cực) thì hút nhau, như hai cực của một thanh nam châm đó là tương tác "âm dương".

2. Tương tác "Ngũ hành" theo cơ thể "tương sinh" hay "tương khắc". Đồng hành thì tị hòa.

Theo hai nguyên lý trên, 10 thiên can và 12 địa chi mang tính xung hợp như sau:

Thiên can hợp: Giáp (dương) hợp Kỷ (âm), Đinh (âm) hợp Nhâm (dương), Ất (âm) hợp Canh (dương), Mậu (dương) hợp Quý (âm, Bính (dương) hợp Tân (âm).

Thiên can xung: Theo cơ chế đồng khí và ngũ hành tương khắc: Giáp xung Mậu (cùng là Can dương) - Mộc khắc Thổ; Ất xung Kỷ (cùng là Can âm) - Mộc khắc Thổ; Bính xung Canh (cùng là Can dương) - Hỏa khắc Kim; Định xung Tân (cùng là Can âm) - Hỏa khắc Kim; Mậu xung Nhâm (cùng can Dương) - Thổ khắc Thủy; Kỷ xung Quý (cùng Can âm) - Thổ khắc Thủy; Canh xung Giáp (cùng Can dương) - Kim khắc Mộc; Tân xung Ất (cùng Can âm) - Kim khắc Mộc; Nhâm xung Bính (cùng Can dương) - Thủy khắc Hỏa; Quý xung Đinh (cùng Can âm) - Thủy khắc Hỏa.

Địa chi hợp: Lục hợp âm dương có 6 cặp địa chi hợp nhau theo cơ chế "1 âm + 1 dương", gọi là "lục hợp": Tý - Sửu hợp Thổ; Dần - Hợi hợp Hỏa; Mão - Tuất hợp Hỏa; Thìn - Dậu hợp Kim; Tỵ - Thân hợp Thủy; Ngọ - Mùi (Thái dương - Thái âm).

Tam hợp cục: Trong 12 chi, cứ 3 chi phối hợp thành một hình "tam giác đều" đỉnh ở 4 hướng thuộc 4 hành, gọi là "Tam hợp".

Đó là: Thân, Tý, Thìn: Thủy cục; Hợi, Mão, Mùi: Mộc cục; Dần, Ngọ, Tuất: Hỏa cục; Tỵ, Dậu, Sửu: Kim cục. Còn Thổ vì ở Trung tâm nên không thành Cục.

Địa chi xung: Các Chi ở các hướng đối nhau và có các hành tương phản. Đó là: Tý - Ngọ tương xung (Bắc - Nam; Thủy - Hỏa); Mão - Dậu tương xung (Đông - Tây, Mộc - Kim); Tý - Hợi tương xung (Hỏa - Thủy); Dần - Thân tương xung (Mộc - Kim).

Các chi đối hướng và đồng cực, tức đồng khí cũng xung nhau: Thìn - Tuất tương xung (đều là Dương - Thổ);  Sửu - Mùi tương xung (đều âm Thổ).

Địa chi tương hình (là cản trở lẫn nhau, không hòa hợp). Có 3 trường hợp: Tý Ngọ - Mão Dậu; Dần Thân

- Tỵ Hợi; Sửu Mùi - Tuất Thìn. Có hai chi tự hình, đó là Thìn với Thìn, Ngọ với Ngọ.

Địa chi tương hại (tức là làm hại lẫn nhau), có sáu trường hợp: Tý - Mùi tương hại (Thủy - Thổ); Sửu - Ngọ tương hại (Thổ - Hỏa); Dần - Tỵ tương hại (Mộc Thổ); Thân - Hợi tương hại (Kim - Thủy); Dậu - Tuất tương hại (Kim - Thổ).

Ngoài cách chọn tuổi theo can chi, có thể chọn theo ngũ hành của mệnh và chọn người có mệnh tương sinh với mệnh của gia chủ, tránh người có mệnh khắc với mệnh gia chủ, nhưng tránh can hoặc chi khắc can, chi gia chủ.

Ví dụ: Gia chủ tuổi Quý Hợi (mệnh Thủy) nên chọn người mệnh Kim (Canh Tuất, Tân Hợi) xông nhà là tốt vì Kim sinh Thủy. Tránh người có mệnh Thổ (Bính Thìn, Bính Tuất) đến xông nhà vì Thổ khắc Thủy.

Năm Canh Dần nên chọn người tuổi nào?

Căn cứ vào Âm - Dương, ngũ hành sinh khắc, những người có hàng Can như dưới đây đến xông nhà năm Canh Dần thì cả năm chủ nhà sẽ gặp may mắn.

Nếu chủ nhà là nam: Tuổi Tý, Ngọ, Mão, Dậu, nên chọn khách xông nhà có tuổi can là Nhâm hoặc Ất.

Chủ nhà tuổi Dần, Thân, Tỵ, Hợi nên chọn khách xông  nhà có tuổi Can là Nhâm, Bính, Mậu.

Chủ nhà tuổi Thìn,Tuất, Sửu, Mùi nên chọn khách xông nhà có tuổi Can là Ất, Nhâm, Tân.

Nếu chủ nhà là nữ: Tuổi Tý, Ngọ, nên chọn khách xông nhà có hàng Can là Bính, Mậu,Tân. Tuổi Mão, Dậu nên chọn khách xông nhà có tuổi hàng Can là Nhâm hoặc Ất.

Tuổi Dần,Thân, Tỵ, Hợi nên chọn khách xông nhà có tuổi hàng Can là Nhâm, Bính, Mậu.

Tuổi Thìn, Tuất, Sửu, Mùi nên chọn khách xông nhà có tuổi hàng Can là Ất hoặc Tân.

Tuy nhiên, cần lưu ý là được hàng Can nhưng không được hàng Chi chính xung với nhau như: Tý xung Ngọ, Mão xung Dậu, Thìn xung Tuất, Sửu xung Mùi, Dần xung Thân,Tỵ xung Hợi.

Hoàng Phương
 

Bác sĩ & Công an

Chúng tôi tuy 2 ngành nghề khác nhau, nhưng qui trình công việc rất giống nhau: Tôi hỏi bệnh & anh hỏi cung, tôi khám bệnh & anh điều tra, tôi tổng hợp các triệu chứng gây bệnh & anh thu thập các chứng cớ tội phạm, tôi chẩn đoán & anh kết tội, tôi điều trị bệnh & anh điều chỉnh hành vi, tôi lưu bệnh nằm viện & anh nhốt tội phạm vào ngục, …

          Tôi là bác sĩ còn anh là công an, chúng tôi cùng phục vụ nhân dân, phụng sự xã hội, đem lại cuộc sống hạnh phúc bình an cho mọi người.

THẾ NHƯNG:

          Chúng tôi tuy có những công việc y hệt nhau, nhưng cách thức tiến hành lại hoàn toàn trái ngược nhau: Tôi đi từ triệu chứng đến chẩn đoán & anh đi từ tội phạm đến chứng cứ phạm tội.

          Chúng tôi dù tiến hành thực hiện công việc theo những cách thức khác nhau, nhưng mục tiêu và kết quả hoàn toàn giống nhau: Tôi & anh cùng mong muốn và quyết tâm đem lại sự hoàn thiện cho mọi người trong xã hội.

          Chúng tôi cùng đi đến một mục tiêu và đem lại những kết quả công việc giống nhau, nhưng xã hội và mọi người lại có những đánh giá và tình cảm dành cho chúng tôi hoàn toàn không giống nhau: Tôi được mọi người thương yêu quý mến & anh bị mọi người xa lánh sợ hãi.

BỞI VÌ:

          Nghề bác sĩ thường được xã hội và mọi người tôn vinh là “từ mẫu” tuy các bác sĩ chúng tôi tiếp xúc với các bệnh nhân như những người bạn hữu. Trong khi nghề công an vẫn được ca ngợi là “bạn dân” lại thường thấy hành xử quyền uy như là… cha mẹ của họ vậy.

          Người bệnh thường lo lắng hoang mang sau khi gặp và được bác sĩ cho biết về căn bệnh của mình, trong khi người dân thường sợ sệt hoảng sợ ngay trước khi gặp công an để… hỗ trợ điều tra.

          Bác sĩ thường giúp các bệnh nhân chữa lành bệnh và khỏe mạnh trở về cuộc sống sinh hoạt bình thường, trong khi công an bắt tội phạm nhưng nhiều lúc vẫn chưa thành công hẳn khi cố gắng đưa họ hoàn lương trở về hòa nhập với cộng đồng xã hội.

          Công an bắt kẻ phạm tội để giúp những người khác sống bình an, trong khi bác sĩ chữa bệnh cho người này lại khiến những người khác như thân nhân, bạn bè, hàng xóm… lo lắng hơn, vì sự quan tâm, vì sự tốn kém hay vì sợ lây bệnh.

          Bệnh nhân thường gửi bao thơ hậu tạ bác sĩ sau đó để cảm ơn, trong khi người dân thường đưa bao thơ hối lộ công an trước để… cho xong chuyện!

DẪU SAO:

          Cả bác sĩ và công an đều có thể bị thiên hạ dựng đầu dậy vào nửa đêm hôm khuya khoắt.

          Bác sĩ có tổng đài 115, công an có tổng đài 113.

          Cả 2 xe của bác sĩ và công an đều có đèn hiệu và còi ưu tiên: xe cứu thương có đèn hiệu màu đỏ, xe công an có đèn hiện màu xanh, xe cứu thương có còi hiệu liên tục, xe công an có còi hiệu ngắt quãng.

          Trên xe cứu thương: bác sĩ ngồi sau với vệnh nhân, còn trên xe công an: công an ngồi trước phạm nhân.

MONG RẰNG:

          Trong xã hội không thiếu gì những chuyện trùng hợp và kỳ lạ, nhưng có lẽ các bạn sẽ chưa hề nghĩ đến giữa bác sĩ và công an có những mối liên hệ tương quan giống nhau và khác nhau như thế này.

          Ước gì có thể hoán đổi giữa 2 ngành nghề này với nhau: những gì phúc đức tốt đẹp mà người đời đã gán cho nghề bác sĩ được chuyển sang cho mấy anh công an; và ngược lại những gì ai oán trách móc giận hờn mà xã hội đang đổ xuống đầu các anh công an lại được chuyển sang cho giới bác sĩ. Như thế mới… đúng người đúng tội, và không để… bỏ lọt tội phạm!

(ST)

Saturday, February 6, 2010

24 tháng chạp

Hôm nay là chủ nhật cuối cùng của năm Kỷ Sửu, ngày 24 tháng Chạp. Trời nắng đẹp, gió mát hây hẩy không nghĩ đang là tiết xuân!

Cách đây tròn 27 năm, ngày 24 tháng chạp cũng là một ngày chủ nhật (dương lịch có lệch 1 ngày). Nhưng ngày đó lạnh ơi là lạnh, sáng trời nhiều mây âm u và có lắc rắc mưa nhỏ thì phải. May mà chiều thì trời tạnh ráo!?

Vết hằn thời gian...

Tuesday, February 2, 2010

Ông ...Đào (chứ không phải ông Đồ)

Copy trên mạng:

Kính cụ Vũ Đình Liên, hôm qua con kẹt cần 3 tiếng đồng hồ nên con bức xúc quá còn họa bài này, cụ đừng quở con

Ông Đào

Năm bốn mùa hoa nở
Vẫn thấy ông đào đường
Ra ngáng đường xe cộ
Phố phường kêu thảm thương

Bao nhiêu người rên xiết
Giữa lúc kẹt xe dài
“Sao đào hoài chưa hết
Ông đúng là nhân tai”

Đào mỗi năm mỗi nặng
Lô cốt dựng lan tràn
Trời mưa rồi trời nắng
Mặc dân tình hoang mang

Lô cốt vẫn còn đấy
Bên trong chẳng ai dòm
Báo viết thì tốn giấy
Dân kêu thì hao cơm

Ông ơi ông có biết
Hay biết mà làm ngơ
Người có cân trách nhiệm
Kiếm ở đâu bây giờ?

họa thêm một khổ thơ nữa:
 
Dân kêu, ông biết cả
Việc ông, ông cứ đào
Đào ra rồi ông lấp
Muốn kiện hỏi...trời cao