Nhà Hát Lớn Hà Nội, 27/6/2009, đã diễn ra đêm nhạc duy nhất của Thanh Tùng ‘ Câu chuyện nhỏ của tôi…’. Thanh Tùng là một trong những nhạc sỹ mà tôi mến mộ nhất, với nhiều bài hát lãng mạn về tình yêu tưởng rất gần đây nhưng giật mình khi nhớ chúng đã vang lên cách đây đến 20 năm…Những bài hát còn mãi với thời gian.
Như ai đó đã nói: “ Thanh Tùng lãng mạn bẩm sinh nên cô đơn bẩm sinh”, nên mình- kẻ thích cô đơn- rất mê những bài hát của người nhạc sỹ tài hoa với những ca từ bất hủ và giai điệu đẹp, lãng mạn, trữ tình trong các ca khúc của Ông.
Ông đang dưỡng bệnh nên không có mặt trong đêm nhạc này. Có lẽ vì thế nên thấy sự cẩu thả của những người chuẩn bị dù họ đã chọn lọc những bài hay nhất của Ông. Hơi thất vọng với 1 số ca sỹ trẻ khi chưa học làm thầy đã học ăn bớt, hát sai lời, tuỳ tiện đổi đại từ nhân xưng, mà đặc biệt là ca sỹ Sao Mai Ngọc Anh (sau vụ này mình mất hẳn cảm tình với cô ca sỹ này). Còn may mấy ngôi sao đã có đẳng cấp: Thanh Lam, Tùng Dương, Mỹ Linh vớt vát lại chút nào. Nên nhớ đêm nhạc ‘Hoa Cúc Vàng’ năm ngoái cũng phần lớn là ca sỹ trẻ, chủ yếu từ Sao Mai, nhưng dưới sự dàn dựng trực tiếp của Ông, chất lượng khác hẳn.
Nhưng thôi, ngoài vài hạt sạn đó ra thì mình được đắm chìm trong giai điệu lãng mạn và ca từ tuyệt vời như thơ trong các ca khúc của Ông. Ca khúc của Ông về tình yêu trữ tình đấy, lãng mạn đấy nhưng tuyệt nhiên không hề uỷ mị, nhu nhược.
Hát với em về mọi người
Về ngày mai và ước mơ
Hát với em về cuộc đời,
ồ cuộc đời thật nên thơ
Nói với nhau dù một lần,
rồi buồn vui, hay lãng quên…
( Câu chuyện nhỏ của tôi)
Cầu mong Ông chóng bình phục qua cơn bạo bệnh…
No comments:
Post a Comment