Followers
Wednesday, August 31, 2011
Monday, August 29, 2011
Thiền để vui sống...
Tài liệu này sưu tầm được trên mạng. Copy ra đây vừa là để chia sẻ vừa là để nghiền ngẫm:
1. Thiền là gì?
Thiền là phương pháp luyện tập từ ngàn xưa, bao gồm việc trầm ngâm trong lúc bạn tập trung vào một ý nghĩ hay một đối tượng nào đó. Thông qua việc luyện tập thiền thường xuyên, bạn sẽ hiểu rõ hơn mọi việc trong cuộc sống và có những suy nghĩ tích cực hơn. Thiền thường bắt đầu bằng việc ngồi tĩnh lặng và hướng tư tưởng vào nội tâm, vào một vấn đề cụ thể. Thiền ngoài việc ngồi tĩnh lặng, cũng có thể thực hiện khi chúng ta đi, đứng và nằm trong sự tĩnh lặng và tự kiểm soát.
Khi Thiền, chúng ta sẽ tự khám phá suy nghĩ và nội tâm của chúng ta để từ đó có thể thay đổi được hành vi của chúng ta và thể hiện cuộc sống theo một chiều hướng mới.
Để học Thiền, bạn không cần phải theo một Tôn giáo nào và trạng thái Thiền không phải như bị thôi miên mà là một hoạt động có ý thức và sự kiểm soát từ chính bạn.
Không chỉ riêng phương Đông mà cả ở nhiều nước khác cũng có các giáo viên dạy Thiền.
Thông qua Thiền, bạn sẽ hiểu sâu hơn vấn đề mình là ai và mình sẽ trở thành như thế nào. Dần dần bạn sẽ tự khám phá ra đâu là bản chất và năng lực thực sự của mình. Bạn sẽ phát triển nhận thức, khả năng quan sát toàn diện mọi sự việc diễn ra trong cuộc sống. Thiền mở rộng nhận thức cả trong tâm hồn và trí óc, giúp cuộc sống của bạn trở nên phong phú và hoàn thiện hơn.
2. Những hiểu biết về Thiền
Thiền sẽ mang lại lợi ích cho cả thể xác và tinh thần. Nó giúp cơ thể thư giãn và hồi phục. Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, trạng thái thư giãn mang lại một hiệu quả rất tốt cho hệ tim mạch. Việc luyện tập hơi thở đúng cách khi Thiền cũng giúp tăng cường việc hấp thụ oxy vào cơ thể, tăng cường năng lượng sống.
Thiền giúp hợp nhất tinh thần với thể xác. Bạn có thể tìm thấy sự thanh thản tâm trí khi học cách giũ bỏ những lo âu muộn phiền trong cuộc sống. Qua luyện tập Thiền mỗi ngày, năng lực tập trung tư tưởng của bạn sẽ được nâng cao. Từ đó, bạn sẽ cảm thấy mạnh mẽ hơn và sẵn sàng đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống.
Một trong những mục tiêu của Thiền là giúp bạn hiểu được ý nghĩ của mình và sử dụng nó hiệu quả hơn. Thiền trong sự thả lỏng giúp bạn giảm stress và những lo âu trong cuộc sống và công việc của mình.
Thiền giúp bạn mở rộng tầm hiểu biết và sẽ truyền cảm hứng, giúp bạn tìm thấy các nguồn lực bên trong, cũng như giúp bạn nâng cao khả năng sáng tạo của chính bản thân mình khi thực hành Thiền mỗi ngày.
3. Những bước đầu tiên để Thiền
3.1. Hãy chọn môi trường thích hợp
Địa điểm thích hợp để Thiền phụ thuộc vào lối sống và không gian bạn sẵn có. Lý tưởng nhất là một nơi yên tĩnh mà bạn có thể lui tới thường xuyên. Nên chọn chỗ sạch sẽ, thoải mái và có ánh sáng tự nhiên.
Không gian cần đơn giản, không nhất thiết phải bố trí cầu kỳ. Sự tĩnh lặng tuyệt đối trong một không gian biệt lập sẽ giúp bạn giảm bớt sự phân tâm để Thiền tốt hơn.
Sau một thời gian thực hành Thiền, bạn sẽ có thể nhập Thiền ở bất cứ nơi nào.
3.2. Lựa chọn tư thế ngồi thoải mái và phù hợp
Thiền thường đòi hỏi phải ngồi tĩnh lặng. Nếu trong tư thế không thoải mái, bạn sẽ bị phân tâm và thấy khó có thể ngồi yên.
Tư thế ngồi xếp bằng (bán già hoặc kiết già) theo truyền thống rất thích hợp cho việc ngồi lâu, nhưng thường chỉ có thể ngồi như vậy sau khi đã luyện tập một giai đoạn và đạt một trình độ nhất định. Khi ngồi, bạn cần giữ vai thẳng ra sau và lưng thẳng
Tuy nhiên, bạn cũng có thể ngồi Thiền theo tư thế của người Ai Cập. Tư thế ngồi này đơn giản và có thể áp dụng ở công sở hay ở bất cứ nơi đâu.
Thiền khi đi cũng là một phương cách hữu hiệu giúp bạn kiểm soát ý thức và hơi thở của mình. Phương thức Thiền này dễ áp dụng và rất hiệu quả.
3.3. Khi nào không nên Thiền?
Đừng cố Thiền vào lúc bạn bận rộn hoặc bị kích thích quá nhiều do cà phê, trà hay rượu vì bạn dễ dàng bị phân tâm và không tập trung.
Tránh Thiền ngay sau khi bạn ăn no hoặc khi bạn cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ vì bạn có thể rơi vào trạng thái hôn trầm (ngủ gục) khi Thiền ngồi.
Tốt nhất, bạn nên Thiền vào buổi sáng sớm, khi tỉnh táo vì đây là thời gian tuyệt vời nhất để bạn Thiền.
3.4. Mỗi ngày nên Thiền bao lâu?
Với những người mới bắt đầu, chỉ cần Thiền 5 phút mỗi ngày là đủ. Một buổi tập dài chưa hẳn có lợi hơn buổi tập ngắn, nhất là khi bạn chỉ mới bắt đầu luyện Thiền. Những buổi tập ngắn và đều đặn sẽ tốt hơn những buổi tập dài nhưng không thường xuyên.
Sau một thời gian, bạn sẽ có thể ngồi lâu hơn và tự khám phá được kiểu Thiền nào thích hợp nhất cho mình.
3.5. Hãy thư giãn và giải tỏa sự căng thẳng
Trước khi tiến hành Thiền, thư giãn và giải tỏa sự căng thẳng là một bước chuẩn bị tốt giúp việc Thiền của bạn có hiệu quả nhiều hơn. Phần lớn sự căng thẳng tinh thần thường được thể hiện qua trạng thái căng mỏi ở cổ, vai và lưng. Hãy thực hành những bước dưới đây để có sự thư giãn và giải tỏa sự căng thẳng:
- Làm tỉnh táo thông qua việc rửa tay trong nước sạch. Rửa tay là hành động chuẩn bị vừa thiết thực vừa tượng trưng.
- Hãy ngồi thoải mái trên ghế dựa (lưng cứng) hoặc ngồi bán già (hoặc kiết già) và hít thở thật chậm và sâu.
- Tự nhẩm những câu sau và cảm nhận sự căng thẳng đang dịu đi:
- “Các cơ ở đầu và mặt mình đang thả lỏng, mình thấy thoải mái”
- “Các cơ ở cổ đang thả lỏng, mình thấy thoải mái”
- “Các cơ ở vai đang thả lỏng, mình thấy thoải mái”
- “Các cơ ở vai và ngực đang thả lỏng, mình thấy thoải mái”
- “Các cơ ở cánh tay và lòng bàn tay đang thả lỏng, mình thấy thoải mái”
- “Các cơ ở chân và bàn chân đang thả lỏng, mình thấy thoải mái”
- “Mình hoàn toàn thả lỏng và thoải mái. Tâm trí mình trống rỗng. Cơ thể mình bất động”
- "Mình đang thoải mái. Đầu óc mình lanh lợi. Tâm trí mình tỉnh táo”.
3.6. Cách thở và kiểm soát nhịp thở
a. Thở từ cơ hoành:
Động tác hít thở này bạn sẽ cảm nhận được rất nhẹ. Để kiểm tra bạn có thở từ cơ hoành hay không, hãy đặt một tay ở dưới ngực trên một lúc và hít – thở vài lần, bạn sẽ cảm nhận sự phồng – xẹp ở bụng dưới của bạn rất nhẹ nhàng và thật dễ chịu.
Khi Thiền, bạn sẽ cần thở có ý thức, tạo ra một chu kỳ thở chậm, sâu và nhịp nhàng (nhưng không gượng ép) bằng cách sử dụng phổi, bụng và cơ hoành.
Hãy hít vào bằng mũi một hơn dài, sâu (tự nhiên, không gượng ép). Cơ hành hạ xuống và bụng tự động phình ra. Khi bạn thở ra, sẽ diễn ra quá trình ngược lại.
Hãy tập trung quan sát mỗi giai đoạn của một chu kỳ hít và thở. Hít dài vào – ngưng – thở ra – ngưng và tiếp tục như vậy.
b. Kiểm soát nhịp thở thông qua tự nói “phồng à – xộp à”:
Các chuyên gia Thiền xem việc kiểm soát nhịp thở thông qua tự nói “phồng à” khi ta hít vào và nói “xộp à” khi ta thở ra là cách tập luyện phổ biến, rất quan trọng để hòa hợp thể xác và tinh thần.
Mục đích việc tự nói nhẩm này trong không gian tĩnh lặng sẽ giúp bạn tĩnh tâm và tập trung sự chú ý vào việc kiểm soát hơi thở vào và ra khỏi cơ thể giúp bạn không bị phân tâm khi thực hành Thiền.
4. Những khó khăn khi Thiền
4.1. Nếu bị phân tâm khi Thiền thì sao?
Khi thực hành Thiền, bạn sẽ nhanh chóng nhận thấy bạn rất dễ dàng bị phân tâm.
Những suy nghĩ miên man bỗng trỗi lên mà bạn khó mà biết trước được. Hãy lưu ý đừng để suy nghĩ của bạn lạc hướng. Hãy từ từ hướng tâm trí quay trở lại việc kiểm soát (tự nói) “Phồng à – Xộp à” vì có thể trong giai đoạn đầu, bạn cảm thấy có vẻ chán nản. Tuy nhiên, hãy kiên nhẫn và bạn chắc chắn sẽ thành công.
4.2. Con khỉ liến thoắng
Đạo Phật so sánh việc không tập trung của tâm trí không được tập luyện giống như một chú khỉ liến thoắng nhảy từ cành này sang cành khác. Nó không bao giờ chịu ngồi yên mà chuyển động liên tục.
Khi tập trung vào việc tự nói “Phồng à” khi ta hít vào và “Xộp à” khi ta thở ra là một phương cách hữu hiệu để giảm bớt sự mất tập trung.
Điều quan trọng là nếu tâm trí ta có hơi mất tập trung và hơi phân tâm thì ta cứ nhận biết điều đó, nhưng hãy tưởng tượng để nó trôi qua một cách nhẹ nhàng và tiếp tục kiểm soát hơi thở thông qua việc tự nói “Phồng” và “Xộp”.
4.3. Làm sao nhận biết tôi có sự tiến bộ?
Kết quả của mỗi buổi Thiền có thể ví như những giọt nước rơi xuống bể. Mỗi giọt tuy rất nhỏ, nhưng theo thời gian, chúng sẽ tích lũy và tạo nên sự thay đổi đáng kể.
Mỗi buổi Thiền đem đến một ít sự thay đổi và sự liên tục tập luyện sẽ giúp bạn tiến bộ không ngừng.
5. Không suy nghĩ gì – “Zazen”
Zazen nghĩa là “ngồi không”. Đây là bài tập cốt lõi của phái Thiền tông (Zen) của đạo Phật. Người ta thường ngồi đối diện với tường để tránh bị phân tâm. Đối với kiểu Thiền này, người ta không dùng hình ảnh, biểu tượng, suy nghĩ, ý tưởng hay từ ngữ làm chủ đề. Mục đích của zazen là chỉ quan sát chuyện gì đang diễn ra trong tâm trí của bạn nhưng không để suy nghĩ đó cuốn bạn đi.
Để không không bị cuốn đi theo dòng suy nghĩ miên man, bạn cần tập trung vào việc tự kiểm soát “Phồng à” khi hít vào và “Xộp à” khi thở ra.
Ngoài ra, bạn cần phải:
5.1. Đừng theo đuổi một ý nghĩ
Bạn đã bao giờ nhìn vào tâm trí mình chưa? Hãy cố gắng quan sát dòng ý thức của mình trôi qua rất nhanh. Dòng ý thức này không bao giờ dừng lại. Thông qua Thiền định, bạn có thể luyện tập để phát triển tính độc lập với ý nghĩ. Hãy xem chúng như những áng mây trôi trên trời hay những vật trên băng chuyền. Mỗi ý nghĩ sẽ mang lại một sự liên tưởng mới tiếp nối. Hãy nhận biết điều này, nhưng hãy cứ để những ý nghĩ nhẹ nhàng trôi qua và đừng theo đuổi nó.
Nếu những ý nghĩ thoáng qua làm bạn chú ý, hãy để chúng trôi đi và biến mất.
5.2. Tìm ra khoảng trống
Nếu tâm trí bạn chất chứa đầy những suy nghĩ, bạn cần phải tìm ra khoảng trống trong tinh thần. Khi quan sát ý nghĩ, hãy cố nhận ra một khoảng trống nhỏ giữa lúc kết thúc một ý nghĩ cũ với 1 ý nghĩ mới. Hãy tìm kiếm khoảng lặng ngắn ngủi này, dù là nó nhỏ đến đâu chăng nữa. Cố gắng thư thái tại khoảng trống này. Với thời gian, bạn có thể kéo dài nó ra, và đầu óc bạn sẽ bớt dần cảm giác đầy nghẹt suy nghĩ.
5.3. Thiền hành - Sự thanh bình trong tâm trí khi tản bộ
Bài tập nhẹ này nhằm mục đích làm hài hòa tinh thần với thể xác.
Nhiều người cho rằng Thiền là phải ngồi yên một chỗ. Tuy nhiên, ngoài Thiền ngồi, còn một loại Thiền nữa là Thiền hành. Phương thức Thiền này thật đơn giản và hữu hiệu cho bạn trong những giây phút tản bộ nơi thiên nhiên yên tĩnh.
Thiền hành có nghĩa là đi trong sự chú ý, tỉnh thức và tập trung. Tay mặt để lên tay trái. Tư thế 2 chân đứng song song, mắt nhìn xuống khoảng 1 mét ở trước mặt để tạo sự vững vàng ban đầu. Khi chân trái bước lên một bước, bạn tự nói “Trái bước”. Khi chân phải bước lên một bước “Phải bước”. Bước đi thật chậm và phải luôn ở trong trạng thái thả lỏng toàn thân (dùng biện pháp thư giãn ở mục 3.e.). Khi bước được khoảng 1 mét (từ 5 đến 6 bước chân) thì đứng lại và bắt đầu hít vào, tự nói “Phồng à”; thở ra tự nói “Xộp à”. Tiếp tục đi và thực hành như vậy trong khoảng cách 10 mét là vừa đủ cho những người vừa bắt đầu.
Sau khi Thiền hành, bạn sẽ cảm nhận mình vừa trải qua những giây phút “sống chậm” và tách biệt ra khỏi thế giới ồn ào, những náo nhiệt trong cuộc sống. Mọi căng thẳng đều trôi đi sau mỗi bước chân chậm rãi, vững chắc của mình…
Hãy tận dụng bất kỳ địa điểm thiên nhiên tươi đẹp nào để yên tĩnh Thiền hành ngoài trời. Càng thường xuyên Thiền hành, bạn càng cảm thấy thanh thản trong tâm thức và dồi dào sinh lực cuộc sống.
6. Trạng thái hạnh phúc thể chất và tinh thần giúp thay đổi cuộc sống
6.1. Nhận thức trong mọi lúc
Hãy tự trả lời những câu hỏi dưới đây:
- Bạn có biết quan tâm đến mình không?
Mỗi ngày là một chuỗi những thời khắc bình thường. Bạn có thể chọn để ghi nhớ hay quên đi những sự việc nhỏ nhặt này. Quên thì dễ, còn nhớ thì khó hơn nhiều. Hãy cố nhớ lại những gì bạn làm vào trưa hôm qua. Hôm nay bạn đã làm những gì? Hãy chú ý mỗi khoảnh khắc qua đi và nhận thức rõ toàn bộ cuộc sống.
- Bạn có tự quan sát bản thân mình không?
Bạn biết rõ bản thân mình đến mức nào? Sống biết quan tâm bao gồm cả biết tự quan sát bản thân. Hãy cố quan sát mọi việc bạn làm dưới mắt của một quan sát viên. Điều này tương đồng với việc bạn có một nhân chứng nội tâm.
Khi quan sát bản thân, bạn sẽ biết nhiều điều về chính mình.
- Bạn có quan sát phản ứng của mình không?
Hãy để ý những phản ứng của bạn đối với sự việc xảy ra. Bạn có thích hay không thích những điều nào không đó không, hay bạn không quan tâm? Hãy ý thức về tất cả các phản ứng này. Bạn sẽ hiểu được chính mình khi biết rõ hành động, suy nghĩ và cảm nhận của mình. Ban đầu, việc quan sát những phản ứng có thể gượng gạo, nhưng nếu thực hành thường xuyên việc quan sát này, nó sẽ trở nên tự nhiên và dễ dàng hơn. Hãy tập trong một thời gian và bạn sẽ thấy hiệu quả ngay.
- Bạn có quan sát cảm nghĩ của mình không?
Hãy theo dõi cảm xúc của bạn để tăng khả năng tự nhận thức. Khi xem xét những cảm xúc của mình, có thể bạn sẽ tìm thấy cảm giác tội lỗi, nỗi sợ hãi hoặc sự đố kỵ, nhưng bên cạnh đó, bạn cũng hãy tìm hiểu những đức tính tốt của bản thân. Xem xét ở cả hai góc độ sẽ giúp bạn hiểu rõ bản thân mình hơn để ngày một hoàn thiện mình hơn.
Hãy quan sát những trạng thái tinh thần khác nhau khi chúng diễn ra: Những hành động vội vàng, thiếu cân nhắc, những khuôn mẫu cư xử được lặp đi lặp lại khiến bạn không có cơ hội thay đổi. Việc tự nhận biết sẽ giúp bạn có góc nhìn khác đi với những khuôn mẫu này. Bạn có thể xem xét để tự mình lựa chọn hành động và cách phản ứng tốt đẹp và phù hợp thời điểm. Vì vậy, hãy dừng lại và nhìn lại mình.
6.2. Hiểu biết về công dụng của Thiền đối với sức khỏe và sinh lực của bạn
Sức khỏe thể chất của bạn liên quan chặt chẽ đến trạng thái cảm xúc và tâm lý. Nhận thức mới có được từ Thiền sẽ giúp bạn có cái nhìn sâu sắc hơn trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Hãy nghĩ về sức khỏe của mình bằng việc trả lời những câu hỏi sau đây:
- Mỗi ngày, bạn ngủ có ngon không?
- Thể lực của bạn có tốt không và năng lượng sống của bạn có dồi dào không?
- Bạn có hay bị các bệnh vặt như ho và cảm lạnh không?
- Bạn có tập thể dục đều đặn không?
- Bạn có một chế độ ăn uống cân bằng không?
- Bạn có nghiện thứ gì như thuốc lá, rượu bia hay không?
- Bạn có thức dậy với trạng thái mỏi mệt không?
Những câu hỏi trên sẽ giúp bạn có cái nhìn về sức khỏe và năng lượng sống của mình một cách tổng quát để từ đó, bạn xem xét để mình nên thay đổi những gì.
6.3. Kiểm soát Stress
Stress đôi lúc cũng có những mặt tốt vì nó thúc đẩy và giúp bạn thành công. Tuy nhiên, căng thẳng thường xuyên và lâu dài sẽ gây những ảnh hưởng tiêu cực đến tinh thần và sức khỏe của bạn. Hãy xác định lại những mục tiêu và mục đích hàng ngày của bạn để giảm những stress có hại.
Khi bạn đã sẵn sàng, hãy giảm tốc độ lại: tìm ra một quan điểm mới, tự đánh giá bản thân và bắt đầu một cách sống mới tích cực hơn, bớt căng thẳng hơn.
Ít nhất là mười phút thư giãn và Thiền mỗi ngày sẽ giúp bạn tạo ra một sự thay đổi lớn cho tinh thần và thể chất của bạn.
6.4. Hãy tươi cười và đón chào ngày mới
Mỗi sáng, ngay khi thức dậy, suy nghĩ của bạn sẽ có ảnh hưởng đến hoạt động mỗi ngày của bạn. Liệu bạn có mong đợi ngày hôm nay không, hay bạn cảm thấy chán nản khi nghĩ đến những gì đang chờ bạn ở phía trước?
Hãy ghi nhớ từng cảm giác khi bạn mở mắt đến lúc hoàn toàn tỉnh táo. Hãy đón chào ngày mới bằng nụ cười trên môi và trong khi vẫn nằm trên giường, hãy nghĩ đến cơ hội giúp đỡ người khác trong ngày hôm nay, dùng lòng tốt của mình để lấp đầy một ngày mới. Hãy tập bài tập Thiền này vào buổi sang để có một thái độ tích cực, giúp bạn tận hưởng mỗi ngày đang và sẽ đến với bạn.
7. Một số chỉ dẫn để Thiền định được nhanh hơn
Để có thể tiến bộ nhanh trong thiền định, bạn nên tuân thủ các chỉ dẫn sau:
• Không ngắt quãng Hãy ngắt chuông điện thoại. Hãy để bạn bè và gia đình bạn biết rằng đây là quãng thời gian mà bạn không muốn bị quấy rầy. Hãy đóng cửa và để thế giới thường nhật ở bên ngoài. Cuối cùng gia đình bạn sẽ tôn trọng mong muốn của bạn được yên tĩnh và một mình trong khoảng thời gian này.
• Tập luyện hai lần một ngày không thay đổi Để có thể đạt trạng thái ý thức cao hơn, điều quan trọng là bạn cần xây dựng thói quen thiền định thường xuyên hàng ngày. Thậm chí ngay khi bạn thiếu thời gian, hãy thiền tối thiểu vài ba phút, hai lần một ngày không thay đổi.
• Luyện tập vào một thời gian cố định trong ngày Hãy thiền định thường xuyên hàng ngày vào cùng một thời gian, nhờ vậy đến giờ thiền, tâm trí bạn sẽ tự nhiên hướng tới việc thiền. Thời gian tốt nhất cho thiền định là vào lúc mặt trời mọc và mặt trời lặn (trước khi ăn sáng và ăn tối). Thời gian vào khoảng nửa đêm, trong sự yên tĩnh của buổi tối cũng rất tốt cho thiền định, trước khi bạn đi ngủ.
• Thiền định khi bụng rỗng Sau khi ăn, năng lượng của cơ thể tập trung vào các cơ quan tiêu hoá, tâm trí trở nên trì trệ và khó tập trung hơn. Do vậy luôn tập thiền khi bụng đói. Một cách tốt nhất để duy trì việc tập thiền thường xuyên đó là tuân thủ qui tắc “chưa thiền, chưa ăn”. Chỉ ăn sáng và ăn tối sau khi thiền định.
• Hãy dành một nơi đẹp đẽ để thiền định Ngay khi phòng bạn chật, hãy dành một góc cho việc thiền. Giữ nó sạch sẽ và tươi mát (có thể bằng cây cảnh, các tranh ảnh tạo cảm hứng, thảm hoặc đệm để thiền...). Cố gắng thiền định ở đó thường xuyên, bạn sẽ nhanh chóng thấy rằng chính không khí (“sóng rung”) của nơi đó giúp bạn trong thiền định.
• Giữ cột sống thẳng Trong khi thiền sâu có một luồng năng lượng mạnh mẽ chạy dọc cột sống lên não. Nếu ngồi cong hoặc gập người sẽ ngăn cản luồng năng lượng này, cản trở hơi thở và giảm sự tập trung của tâm trí. Do đó điều quan trọng là bạn phải ngồi càng thẳng càng tốt. Ngồi trên mặt cứng như sàn nhà, chứ không phải trên giường đệm. Đặt một cái đệm nhỏ dưới mông có thể giúp bạn ngồi thẳng lúc ban đầu; nhưng cách tốt nhất là tập asana. Các bài tập co giãn, vặn mình của asana giúp cho cột sống khoẻ và linh hoạt, nhờ vậy bạn có thể ngồi thẳng người một cách thoải mái.
• Tham gia thiền tập thể thường xuyên Vài tuần đầu tiên khi tập thiền là quãng thời gian khó nhất, khi tâm trí vẫn hướng ngoại do thói quen, người tập thiền cảm thấy khó kiểm soát tâm trí bất an và hướng nó vào bên trong. Do vậy, các thiền sư của mọi thời đại đều nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kết giao với những người tập thiền khác, đặc biệt là tham gia thiền tập thể, nơi mà năng lượng tâm trí tập thể sẽ giúp cá nhân nâng cao tâm trí của bản thân. Thiền tập thể ít nhất một tuần một lần là thiết yếu với những ai thực sự muốn tiến bộ nhanh.
• Đọc những sách tinh thần Để giữ tâm trí được nâng cao trước những ảnh hưởng thường là tiêu cực của thế giới vật chất xung quanh, điều cần thiết là hàng ngày phải đọc những sách có tác dụng nâng cao tinh thần – có thể là sau khi thiền, khi mà tâm trí sáng sủa và yên tĩnh.
• Tắm sơ trước khi thiền Kỹ thuật này của yoga giúp làm mát cơ thể và làm trong sạch tâm trí. Nó nạp lại năng lượng ngay lập tức và cũng làm tâm trí yên tĩnh và sẵn sàng cho việc thiền định sâu. Đầu tiên dội nước mát vào bộ phận sinh dục; sau đó vào hai chân từ đầu gối trở xuống; sau đó vào hai tay từ khuỷu tay trở xuống. Sau đó, ngậm một ít nước vào miệng, tạt nước mát vào mắt mở, mười hai lần. Uống nước “bằng mũi”: giữ một ít nước trong lòng bàn tay và ngửa đầu ra phía sau và cho nước chảy vào mũi; sau đó nhổ nó ra bằng miệng. Rửa sạch miệng bằng nước và họng bằng ngón tay giữa. Rửa tai và phía sau tai; sau đó rửa sau cổ (dùng nước mát, không dùng xà phòng). Khi có thể, hãy tắm nước mát toàn thân trước khi thiền.
• Hãy kiên nhẫn với sự tiến bộ của mình Hãy nhớ rằng sau nhiều năm hoạt động hướng ngoại, thật không dễ cho bạn đột nhiên bỏ qua thế giới bên ngoài và tập trung hoàn toàn vào thế giới bên trong. Do vậy đừng nản chí nếu bạn chưa đạt kết quả ngay trong thiền định - nếu như bạn không tập trung được ngay, thậm chí còn có nhiều suy nghĩ hơn trước kia! Điều này hoàn toàn tự nhiên. Thực ra, bạn đang tiến bộ dù bạn có nhận ra điều đó hay không: chính cố gắng ngồi và tập trung làm tâm trí của bạn mạnh lên từng ngày. Do vậy hãy thiền đều đặn: bạn sẽ nhận ra những thay đổi trong cuộc sống của bạn nhờ sự cố gắng đó... bạn sẽ cảm nhận được sự yên tĩnh ngọt ngào và hạnh phúc bên trong.
Tuesday, August 23, 2011
Vụn...
Monday, August 22, 2011
Sunday, August 21, 2011
Saturday, August 20, 2011
Monday, August 15, 2011
Sunday, August 14, 2011
Saturday, August 13, 2011
Bài viết này hay quá, mình ủng hộ luận thuyết này " THOÁT TRUNG LUẬN"
Thoát Trung luận
Thời gian gần đây, khi thảo luận về những nguy cơ đối với nước ta trước sự trỗi dậy của Trung Quốc, về lựa chọn mô hình phát triển cho Việt Nam, về tình hình tranh chấp Biển Đông …, một số người thuộc giới trí thức trong và ngoài nước, dù chưa chính thức, cũng đã ít nhiều đi đến một nhận định chung: Cần thoát khỏi sự ảnh hưởng của Trung Quốc!
Tuy nhiên, nhận định này chưa bao giờ được viết ra một cách mạch lạc, có hệ thống, và dường như chỉ mới dừng ở mức trực giác. Vì thế, một bài luận nhằm phân tích rõ ràng về nhận định quan trọng này là cần thiết.
*
* *
Tư tưởng thoát khỏi Trung Quốc thực ra không hề mới. Lịch sử nước ta có thể được diễn giải tương đối đầy đủ dưới góc nhìn thoát Trung. Phần lớn các cuộc khởi nghĩa, các cuộc kháng chiến chống ngoại xâm trong suốt chiều dài lịch sử của dân tộc ta đều mang trong mình một thông điệp nóng hổi: Thoát khỏi vòng kiềm tỏa của Trung Quốc!
Sự kiện dân tộc Việt
Khi còn nhỏ, tôi đã từng ngạc nhiên khi đọc bài hịch của vua Quang Trung khích lệ tướng sĩ trước khi ra trận: “Đánh cho để dài tóc.Đánh cho để răng đen…”. Tôi đã tự hỏi, vì sao nhà Vua không chọn những biểu tượng lớn lao hơn mà lại chọn những điều nhỏ nhặt như vậy để động viên quân sĩ? Nhưng càng ngày tôi càng thấm thía: Đó là lòng kiên định của tổ tiên nhằm thoát khỏi vòng kiềm tỏa của nền văn hóa Trung Hoa, ngay từ những việc nhỏ nhất.
Ý thức vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa này là thường trực. Tuy nhiều lúc bị chao đảo bởi sự tấn công mạnh mẽ đến từ phương Bắc, nhưng mỗi khi cần đến thì ý thức vùng thoát này lại bùng lên dữ dội. Nỗ lực xây dựng chữ viết riêng cho dân tộc như chữ Nôm của cha ông, và gần đây nhất là việc toàn dân đồng loạt chuyển sang sử dụng chữ quốc ngữ, là minh chứng rõ ràng cho sự vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa này.
Riêng với việc chuyển sang sử dụng chữ quốc ngữ, có thể nói, đây là một cuộc thoát Trung ngoạn mục. Thành quả của nó thật đáng nể: Số người biết đọc biết viết tăng lên gấp bội, số lượng văn bản sử dụng chữ quốc ngữ chỉ trong một thời gian ngắn đã tăng lên gấp nhiều lần so với số văn bản chữ Nho của toàn bộ lịch sử nước ta trước đó. Cũng chính nhờ chữ quốc ngữ mà về mặt hình thức, ngôn ngữ của chúng ta đã thoát khỏi vòng kiềm tỏa của tiếng Hán. Tỷ như đến giờ phút này, nước Việt ta vẫn dùng chữ Nho để viết và giao tiếp với thế giới, thì đối với họ, ta có khác nào một quận huyện của Trung Quốc? Ta sẽ gặp khó trong việc thuyết phục họ rằng, ta là một quốc gia độc lập, có ngôn ngữ và văn hóa riêng.
Tên gọi của nước ta cũng không phải là một sự ngẫu nhiên. Đằng sau mỗi cái tên đều là một lời nhắn nhủ hoặc một mong đợi sâu thẳm. Ông cha ta đã chọn hai chữ Việt
Như thế, tổ tiên chúng ta bằng kinh nghiệm và trực giác, thông qua cách chọn tên nước, đã di lệnh cho con cháu: Muốn tồn tại thì phải tiến về phương Nam, thoát khỏi vòng kiềm tỏa của người phương Bắc. Lịch sử mở nước của chúng ta trong thời cận đại có thể được hiểu là gì khác hơn việc thực hiện di lệnh của tổ tiên mình?
Nhưng điều không may cho chúng ta là nền văn hóa Trung Hoa có sức ảnh hưởng quá lớn. Nó như một đại nam châm hút các dân tộc xung quanh về phía mình. Nên dù luôn có ý thức vùng thoát khỏi ảnh hưởng của người Trung Quốc, dù đã được cha ông di lệnh kỹ càng, thì lịch sử của Việt Nam luôn là sự giằng xé giữa hai luồng vận động: Vùng thoát khỏi Trung Quốc và chầu về Trung Quốc.
Sở dĩ có sự giằng xé này là vì, trong suốt thời phong kiến, do sự hạn chế của phương tiện giao thông, thế giới bên ngoài đối với nước ta dường như chỉ có một mình Trung Quốc. Khi người của ta chưa đủ đông, kinh tế của ta chưa đủ mạnh, văn hóa của ta chưa đủ trưởng thành, thì việc chịu ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng ngày nay, thời thế đã đổi thay. Một em bé sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh cũng có đủ thông tin để biết rằng, thế giới không chỉ có một mình Trung Quốc. Thế giới còn có nhiều nền văn hóa khác, mang nhiều giá trị tiến bộ hơn, đáng học hỏi hơn nền văn hóa Trung Hoa, đến mức bản thân người Trung Quốc cũng phải mau mau thay đổi để học hỏi những điều tiến bộ này. Trên thực tế, những vùng nào của Trung Quốc gỡ bỏ được một phần văn hóa Trung Hoa truyền thống để du nhập các giá trị văn hóa phương Tây như các Hồng Kông, Đài Loan… thì đều phát triển vượt bậc so với những phần còn lại của Trung Quốc lục địa.
Nhiều nước châu Á khác như Nhật Bản,
Hãy lấy trường hợp Nhật Bản làm ví dụ: Bằng cách thực hiện cuộc thoát Á nhập Âu từ nửa sau của thế kỷ 19, Nhật Bản đã tránh được ách nô lệ thực dân và phát triển thành cường quốc chỉ sau một thời gian ngắn. Thoát Á với Nhật Bản thời gian đó là gì, nếu không phải là thoát khỏi ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa? Vì vậy có thể nói, chìa khóa để Nhật Bản phát triển thành công là thoát khỏi vòng ảnh hưởng của Trung Quốc.
Vậy thì tại sao chúng ta lại không làm như họ? Tại sao ta lại không vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa của Trung Quốc để phát triển, khi gương thành công đã bày ra trước mắt cả trăm năm, khi di lệnh của tổ tiên vẫn còn bên tai văng vẳng?
Câu trả lời chỉ có thể là: Tư tưởng chầu về Trung Quốc đã trở thành một quán tính tâm lý, một vô thức xã hội hay một phản xạ có điều kiện. Tư tưởng này đã ăn sâu vào đời sống ở nhiều dạng nhiều mặt nên khó lòng dứt bỏ được. Với người dân thì đó là sự tiếp nhận văn hóa Trung Hoa một cách vô tư hào hứng qua phim ảnh, sách báo… đến mức trẻ em thuộc sử Tàu hơn sử Ta, quen với đồ chơi Tàu hơn đồ chơi Ta. Thương nhân ta thì chỉ chăm chắm nhập hàng Trung Quốc giá rẻ về bán cho dân, dù biết là hàng kém và có nhiều độc hại. Ở mức quốc gia thì đó là sự ràng buộc đến mức vô lý về ý thức hệ vào người Trung Quốc, dẫn đến thua thiệt và bất bình đẳng trong bang giao quốc tế.
Những việc này đều diễn ra một cách trơn tru tự động, đến mức không mấy ai tự hỏi: Vì sao mọi chuyện lại quá dễ dàng như vậy? Câu trả lời hẳn nhiên là tư tưởng chầu về Trung Quốc đã bén rễ sâu trong tiềm thức của xã hội ta như một chất gây nghiện, tuy độc hại nhưng rất khó từ bỏ. Vì nếu từ bỏ thì sẽ gây ra đau đớn và chống chếnh phần nào. Nhưng từ xưa đến nay, có chất gây nghiện nào có lợi?
Trong hoàn cảnh đó, chỉ còn một cách duy nhất là quán chiếu để nhìn sâu hiểu kỹ tác hại của việc chầu về Trung Quốc, để thấy được mối nguy lâu dài của nó đối với đất nước thì may ra mới có thể dứt bỏ được.
Trước hết là về văn hóa: Có so sánh ra bên ngoài mới thấy, bản sắc văn hóa của ta quá đỗi mong manh. Lý do chính là văn hóa của ta đã bị áp đảo bởi văn hóa Trung Hoa trong suốt nhiều thế kỷ, nay càng bị áp đảo mạnh hơn bởi tiến bộ của phương tiện truyền thông. Nhiều người khi còn sống thì một chữ tượng hình bẻ đôi không biết, nhưng khi chết thì lại được cúng tế bằng các bài văn khấn chữ Nho. Chuông, khánh trong chùa dù mới đúc, cũng hết thảy được khắc bằng thứ chữ của người Hán dù chẳng ai đọc được. Truyền thanh truyền hình, tuy sống bằng tiền thuế của dân Việt
Xin hỏi: Một dân tộc được định hình chính bởi cái gì? Có phải là bởi đất đai, tài nguyên của dân tộc đó hay không? Chắc hẳn là không. Người ta phân biệt dân tộc này với dân tộc khác bởi chính văn hóa của nó. Nay văn hóa của ta đang bị áp đảo mà dân ta lại vui vẻ cổ vũ chấp thuận, thì khác nào tay ta đã yếu, mắt ta đã chậm mà ta lại tự mua dây về bịt mắt trói tay mình?
Chính do sự áp đảo của văn hóa Trung Hoa nên những thói hư tật xấu của họ đã tìm được đất sống và tác oai tác quái ở ta. Nạn chuộng bằng cấp hư danh, tệ mua quan bán chức, thói tầm chương trích cú, ếch ngồi đáy giếng, ngông nghênh coi thường chân lý, bệnh phụ mẫu quan phương, chính trị thống soái …– những đặc trưng của văn hóa hủ nho Trung Quốc không hề giảm đi trên đất Việt Nam ta mà ngược lại, như rồng gặp nước, múa may phát triển tràn lan, biến hóa gây hại không biết bao nhiêu mà kể. Vì sao vậy? Vì không sáng tạo ra chỉ học đòi bắt chước, nên nhiều người mang lòng kính sợ, nhất nhất tuân theo không dám đổi thay, nên chỉ nhăm nhắm chầu về, nghiêm cẩn như học trò đối với ông thầy.
Nay những thói hư tật xấu này đang tác oai tác quái làm suy đồi văn hóa và đạo đức của ta quá thể. Bệnh hình thức hư danh, tật khoe khoang thành tích, thói hành dân, nịnh trên lừa dưới, tệ chạy chức chạy quyền… đã thành phổ biến , nên không còn cách nào khác là phải dứt bỏ để học những giá trị tiến bộ của phương Tây như dân chủ, tự do, bình đẳng, bác ái, thực học thực nghiệp… thì mới có thể tiến kịp người.
Ta phải tự gỡ bỏ tấm khăn đang bịt mắt ta ra, phải vứt bỏ sợi dây đang trói buộc mình thì bàn tay khối óc mới được giải phóng, hoa thơm trái ngọt của sự sáng tạo mới được thành tựu. Còn như chỉ mê muội sùng kính những thứ người ta đã phải bỏ đi, thì mãi lếch thếch lôi thôi cũng là điều tất yếu!
Thứ hai là về kinh tế: Việt
Nhưng điều đáng lo hơn cả là những người có thẩm quyền lại không thấy sự bất thường này. Những dự án lớn hầu hết đều rơi vào tay nhà thầu Trung Quốc. Tỷ như, 90% các dự án tổng thầu gần đây đã rơi vào tay họ. Chất lượng của những công trình này rất kém, vì một lẽ giản đơn: Trình độ về công nghệ của họ còn thấp, việc tôn trọng môi trường và văn hóa bản địa họ chẳng quan tâm. Hàng hóa xuất phát từ Trung Quốc luôn bị thế giới cảnh báo là độc hại và kém chất lượng. Chính họ đã gây ra nhiều vấn nạn về văn hóa và môi trường trong nước họ. Vậy thử hỏi, vẫn những con người đó sang nước ta thì làm sao có thể làm tốt cho được?
Đáng tiếc thay, tư duy chộp giật, “sống chết mặc bay tiền thày bỏ túi” của nhiều người có trách nhiệm đã dung túng tình trạng này, gây hại lâu dài cho nền kinh tế. Việc này ta phải trách ta trước hết, vì nếu ta không tiếp tay thì làm sao họ có thể tác oai tác quái. Tiếp tay cho họ hại mình, thời buổi cạnh tranh, hỏi có khác nào mua dây để tự trói chân mình. Mà đã mua dây để tự trói chân mình thì làm sao có thể đi nhanh đi xa cho được?
Chính vì thế, bên cạnh việc vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa về văn hóa, chúng ta cần tìm cách thoát khỏi vòng kiềm tỏa về kinh tế. Nhà nước cần có chính sách giảm thiểu nhập siêu từ Trung Quốc, khuyến khích người trong nước sản xuất kinh doanh. Người Việt phải xây dựng được một nền kinh tế độc lập so với người Trung Quốc, phải mở được những lối đi riêng, tạo dựng được những mô hình phát triển khác hẳn so với họ. Phải phấn đấu trở thành hội điểm đầu tư và thương mại toàn cầu. Việc này nói thì dễ mà làm thì rất khó. Nhưng không vì thế mà không gắng sức, vì tương lai dân tộc phụ thuộc phần nhiều vào chính chỗ này.
Thứ ba là về chính trị: Nước ta đang có một sự ràng buộc kỳ quặc về ý thức hệ đối với người phương Bắc. Họ làm gì thì sớm muộn ta cũng làm theo như bị thôi miên. Rất nhiều khổ đau trong lịch sử của ta đã có nguồn gốc từ việc làm theo như họ.
Dân ta khác, phong hóa của ta khác, đất đai vị thế của ta khác, vậy hà cớ gì ta phải dập khuôn theo? Đành rằng, trước đây ta chỉ biết đến Trung Hoa nên triều chính phải rập khuôn bắt chước, tuy đáng trách những có thể cảm thông. Nhưng nay thế thời đã đổi, thế giới đã mở rộng muôn phương, mà sao ta vẫn nhăm nhắm hướng về phương Bắc? Bao phen cửa nát nhà tan, bị đè đầu cưỡi cổ, mà sao vẫn chưa hết tỉnh hết mê? Lẽ nào, luồng tư tưởng chầu về Trung Quốc, tưởng chừng sẽ nhạt đi khi thế giới được mở rộng ra, lại một lần nữa giở trò mánh khóe kéo chìm ta xuống đáy?
Vì sao vậy? Vì đâu vậy? Vì sự u mê đã đến mức thâm căn cố đế, hay vì đặc quyền đặc lợi của một nhóm người? Di lệnh của tổ tiên và những bài học lịch sử vì sao không còn tác dụng? Dù câu trả lời là thế nào đi chăng nữa thì trên thực tế, sự ràng buộc kỳ quặc về ý thức hệ này đã gây ra nhiều thua thiệt cho ta trong quốc tế bang giao, làm mất đi nhiều cơ hội làm ăn của ta với thế giới bên ngoài. Người ngã xuống vì biên cương hải đảo ta cũng chẳng dám vinh danh… Hỡi ôi!
Thời thế đã đổi thay. Thế giới ngày nay không chỉ có một mình Trung Quốc. Đoàn thuyền ra khơi phần đông đều đi theo một hướng, vậy lẽ gì ta phải tách nhóm đi riêng với kẻ vẫn bắt nạt mình? Sợi dây trói tay trói chân gỡ ra còn chưa được, vậy cớ gì ta lại mua dây để tròng đầu tròng cổ ta thêm?
Và cuối cùng là chủ quyền bị đe dọa: Khi chân tay ta bị trói, đầu cổ ta cũng chẳng được tự do, mắt ta cũng bị buộc nhìn về một hướng, thì thân thể ta làm sao mà vẹn toàn tự chủ? Sự trỗi dậy của người Trung Quốc tất yếu dẫn đến việc họ mở rộng biên giới quốc gia. Tranh chấp với xung quanh là điều khó tránh khỏi. Điều này họ đã công khai thừa nhận. Biển Đông đã nổi sóng. Giờ việc ta cần làm là hãy nhanh nhanh tự cởi trói cho mình, làm cho ta hùng mạnh thêm lên thì mới có thể giữ được vẹn toàn cương thổ.
Khi lực ta còn yếu thì mắt ta phải nhìn xa trông rộng, phải tìm cách kết thân với những kẻ có thế có quyền, có cùng lợi ích cùng mối lo âu để đồng tâm đối phó. Muốn vậy ta phải thiện chí thành tâm, đặt lợi ích quốc gia lên trên những tính toan nhỏ nhặt. Tình thế đã trở nên nguy ngập. Nước Việt ta đang đứng trước một lựa chọn lịch sử:Thoát Trung để phát triển hay cam tâm làm nô lệ một lần nữa?
Là người Việt, không ai muốn trở thành nô lệ ở bất cứ dạng nào. Điều này có nghĩa, lựa chọn duy nhất là vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa của người Trung Quốc để phát triển.
Vậy thì, hãy làm một cuộc thoát Trung toàn diện để hội nhập cùng thế giới và kiến tạo một kỷ nguyên phát triển mới!
Hãy tỉnh cơn mê, dứt cơn mộng mị! Hãy từ bỏ chất gây nghiện chầu về Trung Quốc! Hãy cởi bỏ tấm khăn bịt mắt! Hãy vứt sợi dây đang trói tay, trói chân, tròng cổ, tròng đầu!
Hãy trở về với di lệnh của tổ tiên: Thoát Trung hay là chết!
-Giáp Văn Dương-
http://anhbasam.wordpress.com/2011/08/16/267-thoat-trung-lu%e1%ba%adn/