Followers
Saturday, July 30, 2011
Thursday, July 28, 2011
Wednesday, July 27, 2011
Hehe, TBT ví von hay phết: " Chúng ta vừa bầu được một UBTVQH cũng rất đẹp đội hình. Tôi cứ hình dung sắp tới đồng chí Chủ tịch QH điều hành ngồi giữa, hai bên có hai chị nữ xinh đẹp và bề thế, một chị miền Bắc, một chị Nam bộ, hai bên ngoài là một đồng chí phụ trách luật pháp và một đồng chí phụ trách quốc phòng an ninh. Ủy ban Thường vụ QH rất vững vàng và tôi hoàn toàn tin tưởng sắp tới chúng ta sẽ có bước đột phá, đổi mới tốt hơn nữa.". Nghe đồn đây thuộc thế ' trước thoáng, sau vững, tả hữu linh động' của phong thủy, phen này tha hồ... http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/448004/Chung-ta-da-bau-duoc-%E2%80%9Cdoi-hinh-dep%E2%80%9D.html?page=1
Saturday, July 23, 2011
Myanmar... Chùa du kí - cuối
Sau khi xuống núi, trên đường về Yangon, Đoàn đi thăm Bago - cố đô xưa từ thế kỉ 16 của Myanmar. Đến thăm chùa Shwe Maw Daw có ngọn tháp cao 114m còn cao hơn cả chùa Shewdagon ở Yangon. Thăm cung điện Kambawzathardi Golden Palace và chùa Phật nằm Shwe Tha Lyaung. Mấy điểm này mình không chụp được ảnh vì điện thoại hết pin !?
Ngày cuối cùng ở Myanmar cũng là một ngày kín đặc lịch đi lại. Sáng sớm 5h đã báo thức dậy để mọi người đến tham gia cúng dường, phát chẩn bữa sáng cho các tăng ni phật tử ở Học viện Phật giáo Naganlaingu Kalaywatawya Monastic Education Centre ở Yangon. Đi taxi tới đó. Taxi ở Yangon cà tàng, cũ rích nhưng chạy rất khỏe, mỗi xe chở 5 người mà tài xế phóng như bay, giống như cái xe này, hơi bị kinh:
Phố xá sáng sớm vắng vẻ, dễ chịu:
Học viện đàotạo các tăng ni từ tuổi nhỏ như kiểu phổ thông cơ sở đến trung học:
Các ni nữ thì mặc trang phục màu hồng:
Để phát chẩn, mọi người đứng thành hàng dọc, có người xới sẵn cơm, thức ăn để đó, mọi người chỉ việc đổ vào 1 cái âu mà các tăng ni ôm trước bụng. Tất cả trộn chung trong 1 cái âu đó. Mình đứng hàng đầu tiên để phát cơm, gạo hẩmnhư có mùi mốc chả được ngon lắm. Làm không ngơi tay vì các tăng ni xếp hàng thứ tự để lĩnh phần.
Sau đó quay về khách sạn ăn sáng rồi lên đường đi Thanlyn cách Yangon khoảng 60 km.
Đến thăm chùa Homaw wun Yelai nằm trên một hòn đảo giữa sông:
Ngôi chùa này nghe nói rất thiêng cho người dân sông nước:
Sau đó đi thăm tiếp ngôi chùa khác có tên Chaw kaw cung tại Thanlyn:
Thấy cũng cứ na ná nhau kiểu chùa tháp:
Về lại Yangon qua cây cầu này giống ở VN có đường sắt ở giữa, 2 bên là đường cho xe cơ giới:
Còn đây là cây cầu lớn nhất Yangon:
Sau đó đến thăm Xá lợi tóc Buhda's First Sacred Hair Relics Pagoda:
Tường dát toàn bằng vàng nguyên chất:
Ăn trưa muộn rồi về khách sạn check-out và ra luôn sân bay. Trên đường ra sân bay còn ghé thăm nơi giữ kinh phật theo truyền thuyết trong 1 quả núi:
Chuyến bay VN 704 đưa đoàn về Sài gòn rất đúng giờ chứ không trễ như chuyến đi. Vietnam Airline chắc chịu lỗ trên tuyến này khi hôm đi bay A321 có gần 60 người còn hôm về bay A320 có chưa đầy 30 người. Thoải mái nằm ghế ngủ...Vậy là có 4 hôm trọn vẹn, từ 6h chiều 15/7 đến 9h tối 18/7, không dùng điện thoại và internet, không cần biết đến những gì đã xảy ra ở VN...! Hic.
Một chuyến du lịch dễ chịu và nhiều ấn tượng. Biết thêm một đất nước, một nền văn hóa. Thích một miền đất thấm đẫm Phật giáo, nơi được coi là quốc đạo, với người dân hiền hòa, cuộc sống không xô bồ, bon chen, ồn ã, bụi bậm như ở HN hay SG của VN hiện nay. Nhưng lại phảng phất nét SG thời kì năm 90 khi chưa đổi mới, nhà cửa, đường xá đang xuống cấp. Chỉ tiếc rằng đáng ra với sự mộ đạo, dân ở đây phải được hưởng cuộc sống giàu có, sung túc hơn...
Friday, July 22, 2011
Myan mar... Chùa du kí - Golden Rock
Sau khi đã nhận phòng khách sạn, dù trời đã xẩm tối lại mưa lất phất nhưng mọi người vẫn quyết định đi lễ chùa. Chùa Golden Rock trở nên linh thiêng và huyền bí bởi truyền thuyết nói rằng đây là nơi lưu giữ một phần xá lợi - một sợi tóc của Đức Phật. Chùa nằm ở đỉnh núi cao chừng 1100 m so với mặt biển mà tâm điểm chính là nơi đặt 'tảng đá thiêng' nằm cheo leo trên một tảng đá khác, sát ngay mép núi mà thoạt nhìn có cảm giác là đẩy tay tảng đá có thể rơi bất kì lúc nào.
Note: Click vào ảnh để xem hình to hơn
Tảng đá này được dát bằng vàng nguyên chất và chỉ đàn ông mới được phép sờ vào tảng đá.
Trời tối lại mưa, đi chân đất, lại chưa ăn tối thấy lạnh ra phết nên sau khi cúng vái xong mọi người trở lại khách sạn ăn tối và nghỉ đêm. Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi và gió hú mãi chả ngủ được...
Sáng hôm sau dậy từ 6 am để lên lại chùa. Trời mờ trong sương mù cảm thấy giống như đợt sương mù mình gặp ở London tháng 12/2006 nhưng đó là mùa đông. Đây là 1 góc khách sạn Kyaikhto mình ở:
Sáng sớm sương mù dày đặc, trời lạnh lại đi chân đất lúc đầu cũng thấy hơi ngại nhưng may không hề hấn gì:
Còn dưới đây là 'Tảng đá thiêng- Golden Rock' chụp theo vòng ngược chiều kim đồng hồ:
Ở vị trí này mới thấy sự chênh vênh kì diệu của tảng đá:
Đã thế còn nằm nghiêng nữa:
Nhiều người đứng ở phía dưới nhìn lên và chắp tay đứng thiền. Có một cảm giác rất dễ chịu khi hít thở thật sâu, yên lặng lắng nghe chính mình...
Rất tiếc lên núi gặp thời tiết không thuận lợi nên không chứng kiến được cảnh bình minh và hoàng hôn huyền ảo của xứ sở linh thiêng này nhưng chìm trong mây mù cũng là một cảm giác thú vị:
Quả này giống sư ra phết:
Sau khi ăn sáng xong, mọi người lại xuống núi để tiếp tục cuộc hành trình đi thăm Bago - cố đô xưa của Myanmar.
Gặp tăng ni đi khất thực sáng:
Phụ nữ và trẻ con ở Myanmar có thói quen bôi một loại chất làm từ thảo mộc lên mặt gọi là tanakha để mong may mắn:
Và đây là 1 bà mẹ trẻ, hôm qua gùi đồ lên núi mình nghĩ tưởng còn thiếu niên:
Đường xuống núi về trạm dừng chân để đổi xe cảm giác nguy hiểm hơn khi đi lên. Và may mắn không gặp cơn mưa to bất chợt. Có cảm giác như người được nạp thêm năng lượng sau khi chiêm bái tảng đá thiêng Golden Rock. Hình như cũng là 1 sự diệu kì tâm linh...
Note: Click vào ảnh để xem hình to hơn
Thursday, July 21, 2011
Myanmar... Chùa du kí - P2
Ngày thứ 2 cả đoàn rời Yangon đi thăm Chùa Đá Vàng - Golden Rock- nổi tiếng ở Kyaikhtiyo cách Yangon khoảng 200 km. Trên đường đi ghé thăm Học viện Phật giáo Shwe Oo Min Dhama Sukha nơi có Trung tâm Thiền học Forest Meditation Centre có rất nhiều tu sĩ ở Việt nam sang du học. Con đường dẫn vào Học viện nhỏ nhưng hai bên đầy màu xanh:
Một sư cô người An giang đã sang đây lâu năm (mặc áo hồng), thông thao tiếng Miến quản lý các tăng ni người Việt ở đây. Nơi này có rất nhiều tăng ni ở các nước châu Á khác như Hàn quốc, Trung quốc, Thái land... sang tầm sư học đạo. Nghe nói sinh hoạt ở đây rất khắc nghiệt, kỉ luật cao.
Đặc biệt găp một mẹ con ở Hà nội vừa sang đây được chục hôm để tham gia tu tập thiền dịp hè. Cô con gái lên 8 tuổi xinh xẻo đáng yêu:
Còn đây là một lớp thiền đang học:
Đường quốc lộ của Myanmar ngon lành phết, rộng rãi, nhiều đoạn một chiều như thế này, không quá đông xe cộ:
Nghỉ ăn trưa ở một nhà hàng nằm trên triền đồi có vườn rộng:
Chùa Golden Rock nằm trên một đỉnh núi cao tựa như Yên tử bên VN nên oto thông thường không leo lên được mà phải chuyển sang xe chuyên dụng ở một trạm dừng chân ở chân núi. Xe chuyên dụng này thực chất là xe tải nặng,thùng chở hàng đóng 8 hàng ghế để chở người, mỗi hàng phải ngồi 6 người, tổng cộng là 48 người.
Chuyện tức cười là nếu xe chưa đủ 48 người, dù có thiếu 1 người cũng phải chờ cho đủ mới khởi hành. Thế nên đoàn của mình phải chờ hơn 1 tiếng cho đủ người mới xuất phát được. Nhìn cảnh này mình nhớ hồi sinh viên đi thực tập ở Tĩnh túc- Cao bằng cách đây 35 năm cũng ngồi xe tải chở người thế này nhưng còn hơn ở chỗ có mui che:
Đường lên núi quanh co hiểm trở dễ sợ, bên vực sâu, bên dốc đứng, cua tay áo gấp khúc, có lẽ mình chưa đi cung đường nào như thế ở VN. Mới hiểu vì sao phải dùng xe tải như trên mới leo dốc được. Mọi người trong đoàn lầm rầm khấn Phật và sư cô dạy mình câu đơn giản để khấn khi cảm thấy có thể gặp sự nguy hiểm, đó là " Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn linh cảm ứng Quan thế âm bồ tát ". Hình như đó cũng tạo nên một sức mạnh tâm linh để vượt qua sự sợ hãi... Và đúng là may mắn khi vừa đến trạm dừng chân để leo bộ tầm khoảng gần 4 km lên đỉnh thì mưa to như trút nước. Vừa kịp ghé quán để trú mưa.
Có chuyện vui vui là cậu hướng dẫn viên nhắc là dịp này mùa mưa nên lên núi dễ mưa lắm và phải mua sẵn áo mưa (đáng ra họ phải chuẩn bị cho đoàn mới đúng). Lúc chờ oto mọi người định mua, họ bán cái áo mưa gió và do Việt nam sản xuất luôn, cái loai áo mưa rởm mặc tạm rồi vứt, ở nhà giá 2000 đồng nhưng bên đó là 1000 Kyat, đọc là chạt, mà tỉ giá dịp này đổi là 100 $ = 70.000 chạt, mọi người tính ra là 1000 chạt = 30 K đồng. Hehe thế là xót tiền chả ai mua nữa để rồi lúc đến trạm dừng để leo bộ lên đỉnh, mọi người đều phải móc túi 1500 chạt để mua áo mưa vi mưa to quá.
Trời mưa to, đường dốc nên dù ban đầu mọi người hô quyết tâm leo bộ chứ không nằm cáng để cáng lên đỉnh vì 'thấy kì kì' nhưng rồi chỉ có mình và 2 người nữa hoàn tất cú leo dốc. Nhìn đám thanh niên địa phương gánh cáng leo dốc khỏe thật:
Đoàn ở khách sạn có tên là Kyaikhto Hotel nhưng còn kém xa cái nhà nghỉ thông thường ở VN:
Chụp ảnh với cậu hướng dẫn viên trước cửa khách sạn này. Cậu ta mặc longi truyền thống của Myanmar. Tất cả đàn ông Myanmar đều quấn longi và mọt số còn nhai trầu nữa. Người có học ở đây đều nói tiếng Anh tốt vì được dạy từ nhỏ.
Thế đã, thăm Golden Rock post sau vì thực sự đây là một điểm cực đặc biệt và diệu kì.
(Note: click vào hình để xem ảnh to hơn)
Subscribe to:
Posts (Atom)